“Không sao...” Hứa Thiệu nói với Cố Tiểu Vũ: “Anh còn có việc, đi trước đây.”
“Vâng ạ.” Cố Tiểu Vũ nhanh chóng quên mất chút nghi hoặc đó, nhảy nhót đi tìm bạn chơi.
Hứa Thiệu đến nơi làm việc, định dùng lao động để giải tỏa bản thân nhưng kết quả là lòng càng ngày càng loạn, đầu óc cứ không kiềm chế được mà nghĩ đến chuyện khác.
Trên bờ ruộng, đội trưởng Triệu đang nói chuyện với mọi người, Hứa Thiệu đột nhiên bước tới.
Đội trưởng Triệu ngẩn ra: “Đồng chí Hứa, sao thế, có chuyện gì sao?”
“Tôi muốn xin nghỉ phép.” Hứa Thiệu nói: “Đi huyện một chuyến.”