Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành

Chương 15: Kết Luận (Sau Khi Chẩn Đoán) Là Thích



Bà ngoại chỉ ở lại nhà Tống Thanh Uẩn một đêm, sáng hôm sau làm bữa sáng xong thì bà về nhà luôn.

Hai người tiễn bà ngoại xong lại cùng nhau vào thư phòng học tập. Hai ngày nay cần làm PPT, viết bài diễn thuyết, cậu phải tranh thủ hoàn thành nội dung trong sáng nay để ngày mai bắt đầu học thuộc.

Bận rộn cả buổi sáng, cuối cùng cũng làm xong mọi thứ.

Nhìn đồng hồ đã gần mười một giờ.

Chàng trai vươn vai, xoa bóp bả vai đang ê ẩm, quay sang nhìn mà chưa thấy dì giúp việc đâu, cậu không nhịn được tò mò nhìn người đàn ông đối diện.

"Hửm? Sao thế?"

Người đàn ông đặt thứ trên tay xuống, hỏi.

Kỷ Chính Sơ gãi gãi đầu: "Trưa nay ăn gì thế anh.... Em không thấy dì giúp việc tới nấu cơm."

"Em đói rồi sao?"

"Cũng không hẳn.... Em chỉ tò mò nên hỏi thôi. Vì không thấy ai nấu cơm cả."

Tống Thanh Uẩn: "Tôi quên nói với em. Trưa nay có khách tới, khoảng một giờ rưỡi nên cơm nước sẽ muộn hơn một chút. Là người em cũng biết đấy, là bạn của tôi – Tiêu Thư Thanh, là Omega hôm nọ. Cuối tuần này Alpha của cậu ấy sang thành phố Q thăm nên hai người qua đây ăn trưa luôn."

"À.... Ồ, là Omega đẹp trai đó."

Người đàn ông khẽ nhướng mày.

Kỷ Chính Sơ lập tức chữa cháy: "Khụ, em không có ý gì khác, chỉ nói vậy thôi."

Ánh mắt của Tống Thanh Uẩn đầy mơ hồ: "Em ở độ tuổi này.... có hứng thú với Omega cũng là chuyện bình thường."

Kỷ Chính Sơ nghẹn họng.

Suýt nữa thì cậu buột miệng phản bác____ Làm gì có chuyện đó! Em không có chút hứng thú nào với Omega cả!

Nhưng rồi cậu lại cắn môi nén lại, loại câu này không thể nói lung tung.

Thế là chỉ còn cách vùi đầu tiếp tục đọc sách.

------

Dì giúp việc đến vào khoảng mười một rưỡi.

Bà bắt đầu chuẩn bị, sơ chế nguyên liệu, xác nhận thực đơn với Tống Thanh Uẩn rồi mới bắt tay vào nấu nướng.

Đúng một giờ rưỡi, Tiêu Thư Thanh và bạn đời Alpha của anh ta đến nơi đúng hẹn.

Mọi người cùng nhau ngồi vào bàn ăn.

Kỷ Chính Sơ và Tống Thanh Uẩn ngồi chung một phía, Tiêu Thư Thanh và Alpha của mình ngồi đối diện.

Vừa ăn cơm, Kỷ Chính Sơ vừa lén quan sát hai người trước mặt. Omega kia cao lớn, chắc cũng phải một mét tám. Còn về Alpha....

Lúc mới vào cửa, Alpha trông có vẻ cao ngang Omega nhưng khi cởi giày ra, dùng dép đi trong nhà thì chiều cao lập tức hụt đi gần mười phân.

Thậm chí có khi còn chưa tới một mét bảy???

Nếu không phải vì giữ phép lịch sự, chắc cậu đã có thể diễn một màn 'há hốc mồm rơi cằm' ngay tại trận.

Vị Alpha này nhỏ nhắn quá! Từ lúc vào cửa đã cực kỳ rụt rè, ngoài chào hỏi mọi người thì gần như không nói lời nào. Khuôn mặt còn vô cùng xinh đẹp..... Khụ, dù miêu tả một Alpha bằng từ 'xinh đẹp' có hơi bất lịch sự.

Hơn nữa, trông còn rất đáng yêu.

Cậu nhìn lén vị Alpha đang lặng lẽ ăn cơm một chút, lại nhìn sang Tiêu Thư Thanh một chút, ánh mắt đầy hoang mang, tưởng như có thể lấp đầy cả vũ trụ.

Đây là cái tổ hợp gì vậy? Đây thật sự là Alpha của cái người Omega còn đáng sợ hơn cả hải yêu này á?

"Khụ."

Người đàn ông bên cạnh khẽ ho một tiếng.

Cậu mới vội vã thu lại ánh mắt vẫn đang lén nhìn chằm chằm, chột dạ cúi đầu xúc cơm.

"Hình như nhóc con nhà cậu rất tò mò về Alpha của tôi?"

Omega nọ cong môi cười, nói.

Kỷ Chính Sơ: "???"

"Alpha của anh đúng là rất đáng yêu nhưng em không có hứng thú với kiểu này!"

Omega nhướng mày: "Ồ? Thế em thích kiểu nào?"

Kỷ Chính Sơ: "Em thích.... Không đúng, một Alpha như em thì tại sao phải thích Alpha chứ?!"

Tiêu Thư Thanh: "Ừm hửm? Tôi chỉ hỏi em thích kiểu nào thôi mà. Mới nãy em nghĩ về hình mẫu lý tưởng.... là một Alpha sao?"

Kỷ Chính Sơ: "!!!"

"Sao.... sao có thể chứ! Ha__ ha."

Cậu cúi gằm đầu xuống, chỉ hận không thể vùi cả mặt vào trong bát, không dám hé thêm nửa lời.

Đáng sợ quá, bạn của Tống Thanh Uẩn thật sự quá đáng sợ.

Cứ nói chuyện tiếp thế này chắc bùng nổ mất.

......

Sau bữa trưa đã hơn hai giờ chiều.

Mấy ngày nay, Kỷ Chính Sơ nghe theo lời bác sĩ, cai cà phê, ngày nào cũng buồn ngủ nên cậu đi ngủ trưa.

Đồng hồ trong phòng khách vẫn chạy tích tắc, Tiêu Thư Thanh và Alpha của anh ta tạm thời quyết định tối nay sẽ ở lại đây nên dì giúp việc lên tầng hai dọn dẹp phòng khách cho họ.

Khi Kỷ Chính Sơ thức giấc, cậu vẫn nghe thấy tiếng máy sấy quần áo vo ve hoạt động.

Trong phòng rất yên tĩnh, chắc Tống Thanh Uẩn đã vào thư phòng làm việc, cũng có thể là đang chợp mắt trong phòng ngủ. Dì giúp việc đang tựa vào sofa thiếp đi còn Tiêu Thư Thanh và Alpha của mình thì không thấy đâu.

"Ra ngoài chơi rồi à...."

Cậu lẩm bẩm, ôm iPad đi về phía thư phòng.

Lúc đi ngang qua cửa sổ, cậu vô tình nhìn thấy hai người kia đang đứng ngoài sân.

Họ hình như vừa mới từ ngoài về, đang đứng cạnh ghế mây nói chuyện. Alpha nhỏ kia lại đi đôi giày độn gần mười phân nhưng dù vậy vẫn thấp hơn Tiêu Thư Thanh một chút, đứng trước mặt Omega trông y hệt một chú cún ngoan ngoãn dính chặt lấy chủ.

Bỗng nhiên, không biết hai người trò chuyện đến chủ đề gì, Tiêu Thư Thanh khẽ cong môi cười, nhẹ nhàng bế ngang Alpha lên, đặt xuống ghế mây.

Vốn dĩ Alpha kia đã nhỏ nhắn, giờ không có giày độn hỗ trợ, ngồi xếp bằng trên ghế, đầu hơi cúi xuống, cả người như biến thành một cục ngoan ngoãn, ngoan đến mức khiến người ta khó tin.

Omega khẽ nâng cằm Alpha lên, cúi xuống hôn. Không bao lâu sau, hai người liền quấn lấy nhau.

Kỷ Chính Sơ: !!!

Cái quái gì thế này!

Cậu cảm thấy cả thế giới quan của mình bị sụp đổ.

Sao lại có Omega mạnh mẽ đến mức này??? Sao lại có Alpha ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ chịu để đối phương hôn như thế chứ?

Người Alpha kia còn bị bế lên ghế nữa á a a a!!!

Chấn động quá mức rồi!!!

......

Tống Thanh Uẩn cầm ly trà từ thư phòng bước ra, cảnh tượng đầu tiên hắn nhìn thấy chính là cậu nhóc Alpha nhà mình đang đứng bên cửa sổ, nhìn chằm chằm ra sân với vẻ mặt như vừa bị thế giới quan tấn công nghiêm trọng.

Vừa rồi hắn có tán gẫu với Tiêu Thư Thanh một lát nhưng thực sự không chịu nổi cảnh đôi tình nhân kia cứ quấn quýt nhau mãi nên đã gợi ý cho họ một số hoạt động giải trí trong căn hộ rồi vào phòng đọc sách.

Giờ cảm thấy hơi mệt, hắn ra ngoài pha một tách trà.

Không ngờ lại thấy Kỷ Chính Sơ.

Hắn theo ánh mắt của cậu nhìn ra sân, lập tức bắt gặp cảnh hai người kia đang hôn nhau, hắn bất đắc dĩ khẽ ho một tiếng: "Sơ Sơ."

"Á.....! Anh!"

Chàng trai giật nảy mình như phản xạ có điều kiện, ôm ngực thở hổn hển: "Hết hồn luôn, anh chưa đi ngủ à?"

Tống Thanh Uẩn khẽ gật đầu, liếc mắt thấy cậu đang ôm iPad liền hỏi: "Em chuẩn bị học à?"

Cậu nhóc ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, bài thuyết trình của luận văn làm xong rồi nhưng em phải làm quen với nó, cuối tháng là bảo vệ luận văn rồi, em có hơi thiếu tự tin. Còn bài thuyết trình của bài tập nhóm cũng phải luyện lại nữa. Cả hai đều phải nói hoàn toàn bằng tiếng Anh."

Nhắc đến tiếng Anh, Tống Thanh Uẩn hiếm khi có chút do dự.

Hắn không giỏi tiếng Anh lắm, chỉ đủ dùng để giao tiếp thông thường nhưng nếu là văn bản chuyên ngành thì đành bó tay.

"Tôi không giúp em nhiều về khoản này được nhưng nếu cần thì tôi có thể gọi quản lý tài chính bên tôi tới. Anh ta cũng tốt nghiệp ở thành phố Q, học cùng chuyên ngành với em, thạc sĩ thì học ở nước C, khoa Tài chính của Đại học T xếp hạng rất cao. Em có bất kỳ vấn đề gì về du học hay chuyên ngành đều có thể hỏi anh ta."

Nhưng học bá Kỷ Chính Sơ hôm nay lại hiếm khi không quá hứng thú với chuyện học, cậu chỉ lãnh đạm đáp: "Cảm ơn anh, em tự làm được....."

Thế nhưng ánh mắt của cậu vẫn không ngừng liếc ra ngoài.

Tống Thanh Uẩn theo tầm mắt của cậu nhìn ra ngoài sân, Tiêu Thư Thanh và Alpha của anh ta đã hôn xong.

Alpha nhỏ ngồi trên ghế mây vô thức liếc về phía phòng, chợt nhìn thấy hai người họ thì lập tức cứng đờ, gương mặt đỏ bừng lên một cách nhanh chóng.

Alpha nghĩ gì sao có thể qua mắt được Tiêu Thư Thanh.

Anh ta hất mái tóc dài ra sau tai, nhướng mày nhìn về phía họ, che Alpha đang xấu hổ ra sau lưng mình.

Tống Thanh Uẩn khẽ gật đầu xin lỗi, kéo nhóc con nhà mình - lúc này đã hoàn toàn hóa đá, quay vào thư phòng.

"Anh này.... Tiêu Thư Thanh và Alpha của anh ấy hình như không giống những cặp đôi khác thì phải."

Kỷ Chính Sơ theo hắn trở về phòng, cố gắng kiềm chế để không quay đầu lại nhìn nhưng rốt cuộc vẫn không kìm được sự tò mò.

Người đàn ông trước mặt vẫn bình thản như thường: "Đúng là không giống lắm, họ là một cặp OA."

Kỷ Chính Sơ: ???

O gì?

A nào?

Cái gì mà 'cặp'???

"Em không hiểu lắm, haha.... Cũng có thể là do não của em bị hỏng rồi."

Cậu ngượng ngùng cười.

Tống Thanh Uẩn: "Là OA, Omega nắm thế chủ động, Alpha là bên bị động. Những cặp đôi như vậy không nhiều nhưng không phải là không có. ABO có tổng cộng sáu giới tính, có cặp AA hoặc OO thích đồng giới, cũng có những người thích khác giới nhưng không theo quy chuẩn thông thường."

"Tiêu Thư Thanh thích Alpha nhưng tính cách mạnh mẽ. Còn người nhà cậu ấy - Vũ Tư Viễn - thích Omega nhưng có tính cách ngoan ngoãn, sẵn sàng làm người bị động. Hai người họ cũng xem như trời sinh một cặp. Năm ngoái đã đăng ký kết hôn, tháng năm năm nay định tổ chức đám cưới, rất hạnh phúc."

Kỷ Chính Sơ cảm thấy thế giới quan của mình đang bị nghiền nát thành mảnh vụn.

Cậu đưa tay vuốt mặt, hoàn toàn đơ người.

Tống Thanh Uẩn nhìn mà buồn cười, không kìm được đưa tay xoa đầu cậu: "Sao thế? Ngạc nhiên đến vậy sao? Tôi nhớ hồi trước, lúc em theo đuổi tôi, em còn nói không ngại ở bên dưới, còn bảo đã đọc đủ loại tài liệu, tìm hiểu rất nhiều kiến thức liên quan. Lẽ ra em không nên ngạc nhiên đến mức này mới phải."

Nhắc đến vụ hiểu lầm bốn năm trước, mặt của Alpha lập tức đỏ bừng.

"Em.... lúc đó em bị ốm, nói nhảm thôi, anh đừng tin.... Không đúng! Tóm lại là đừng nhắc nữa!"

Cậu nói: "Anh đừng tin."

Nhưng chính cậu lại tự bác bỏ câu đó.

Tống Thanh Uẩn cúi đầu nhìn điện thoại....

Khung tin nhắn trong ứng dụng có biểu tượng màu xanh hiển thị tin nhắn mà Tiêu Thư Thanh gửi cho hắn sau bữa trưa.

Chỉ vỏn vẹn ba chữ: Có hy vọng.

Ngón tay của hắn lướt nhẹ trên bong bóng tin nhắn màu xanh rồi lặng lẽ tắt màn hình điện thoại, chuyển mắt sang cậu nhóc đang cúi đầu, giả vờ chăm chú viết vẽ trên iPad.

Mặc dù cậu cúi thấp đầu nhưng vẫn không thể che được phần cổ đã đỏ lên.

Đôi tai tròn trịa lại càng đỏ bừng vì máu dồn lên.

Tống Thanh Uẩn khẽ nuốt xuống, đầu lưỡi chạm nhẹ vào răng nanh..... hắn thu lại ánh mắt dò xét, mở miệng hỏi:

"Sơ Sơ, em thích Alpha hay Omega?"

Kỷ Chính Sơ hơi khựng lại, nhỏ giọng nói: "Em.... em chưa từng nghĩ tới. Sao tự nhiên anh lại hỏi thế?"

"Không có gì, chỉ hơi quan tâm một chút."

"Hả....?"

Kỷ Chính Sơ phản ứng chậm một nhịp, cả người hơi đờ ra.

"Những năm qua, em đã từng thích ai chưa? Omega hay Alpha?"

Tống Thanh Uẩn hỏi cậu có từng thích ai không.

Nhưng trong đầu Kỷ Chính Sơ lại toàn là những tình tiết trong tiểu thuyết tình yêu AO___

Alpha ép Omega vào tường, vu.ốt ve tuyến thể của đối phương, trầm giọng hỏi: "Những năm qua, em đã có người đàn ông nào khác chưa?"

Omega bị ức hiếp đến mức vành mắt đỏ bừng, nức nở lắc đầu: "Chưa từng có...."

Sau đó cả hai chìm vào những thanh âm ám muội không tiện kể tiếp.....

!!!

Không, dừng ngay lại!!!

Kỷ Chính Sơ vội vàng quẳng hết mấy suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu, mặt đỏ bừng, trả lời nghiêm túc:

"Chưa có. Khụ. Bốn năm đại học phải học song bằng, một trong số đó còn là ở nước ngoài, bận rộn lắm. Hai năm đầu toàn dốc sức nâng GPA vì chỉ có sinh viên đứng đầu ngành mới có cơ hội đi trao đổi nước ngoài. Năm ngoái ở nước ngoài lại phải thi IELTS với GMAT*, vừa học chuyên ngành vừa ôn thi, ngày nào cũng hoặc là thức trắng đêm, hoặc là chịu hậu quả của việc thức trắng đêm. Chẳng có thời gian xã giao, phần lớn thời gian em chỉ vùi đầu trong thư viện cùng bạn bè, căn bản không có cơ hội để thích ai."

(*kỳ thi đánh giá năng lực đầu vào của các chương trình thạc sĩ quản trị kinh doanh)

"Không quen biết Omega nào lớn tuổi hơn.... hoặc nhỏ tuổi hơn à?"

Kỷ Chính Sơ: "?"

"Em không có. Sao tự nhiên anh lại hỏi mấy chuyện này vậy."

Không biết có phải do ảo giác không nhưng sau khi nghe câu trả lời này, tâm trạng người đàn ông dường như tốt hơn rất nhiều.

Khóe môi của hắn khẽ cong lên, nói: "Không có gì, chỉ là buôn chuyện thôi."

Cậu khó hiểu gãi gãi tai: "Ồ."

Rồi giả vờ bận rộn: "Aizz, em phải làm việc đây!"

------

11 giờ đêm.

Sau khi tắm xong, Kỷ Chính Sơ tắt đèn, chuẩn bị đi ngủ.

Nhưng chuyện ban ngày cứ liên tục xuất hiện trong đầu cậu.

Lúc thì là cảnh Omega và Alpha hôn nhau ngoài sân.....

Lúc thì là câu nói của Tống Thanh Uẩn: Chỉ là có chút quan tâm.

Cậu không biết có phải ban ngày nghĩ gì, đêm sẽ mơ thấy chuyện đó không.....

Nhưng vừa mới chợp mắt, cậu đã rơi vào một giấc mộng.

Trong mơ, vẫn là cái sân nhỏ ngoài kia, Alpha ngồi xếp bằng trên ghế mây, ngửa đầu chịu đựng nụ hôn của Omega.

Nhưng chỉ chớp mắt một cái, người ngồi trên ghế lại biến thành cậu.

Bàn tay thô ráp của người đàn ông v.uốt ve sau gáy cậu, trong khi cậu vòng tay ôm lấy cổ hắn, hôn đến mức dây dưa quấn quýt.

Hôn đến giữa chừng, bỗng nhiên Alpha ngồi trên ghế bị bế ngang lên, ném lên giường.

......

Alpha đáng ghét!!!

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Kỷ Chính Sơ vẫn không thể tin nổi vào giấc mơ của mình.

Cậu bị làm rồi.

Cái đồ Alpha đáng ghét!!!

Trong mơ, cậu bị Tống Thanh Uẩn đè ra làm thật!

Người đàn ông bá đạo, dây dưa quấn quýt đến mức đầu lưỡi của cậu sưng lên. Cậu dạng chân, quấn quanh eo đối phương......

□□*.

(*bản raw y như này)

Ừ, trong mơ □□ bao nhiêu thì bây giờ cậu chết tâm bấy nhiêu.

Cậu bật đèn ngủ đầu giường, mặc kệ tình trạng hỗn loạn trong chăn, run rẩy mò lấy điện thoại.

5 giờ sáng.

Cậu bấm luôn cuộc hẹn tư vấn bác sĩ online.

150 tệ - dịch vụ cấp tốc.

Nhập nội dung tư vấn:

[Chào bác sĩ, tôi là Alpha. Mấy năm trước từng mắc phải hội chứng chim non với một Alpha khác trong kỳ mẫn cảm nhưng sau khi uống thuốc thì khỏi. Giờ lại gặp lại người đó, hình như tôi bắt đầu thích anh ấy, còn thường xuyên mơ thấy làm chuyện đó với anh ấy. Mong bác sĩ chẩn đoán và kê đơn thuốc.]

Vừa gửi đi chưa đầy vài phút đã có hồi đáp.

Có lẽ do giá khám 150 tệ quá hợp lý, bác sĩ trả lời vô cùng kiên nhẫn:

[Trước tiên, theo nghiên cứu, việc một Alpha xuất hiện hội chứng chim non với một Alpha khác 100% là do xu hướng tính dục của bản thân cũng hướng về Alpha. Thứ hai, hiệu quả điều trị của hội chứng chim non là vĩnh viễn và thông thường chỉ xảy ra với người lần đầu tiên bước vào kỳ đ.ộng tì.nh. Theo thống kê, tỷ lệ tái phát là 0%. Dựa vào hai điểm này, có thể kết luận rằng bạn là một Alpha có xu hướng thích Alpha. Những gì bạn đang trải qua hiện tại chỉ đơn giản là bạn thích đối phương. Trường hợp này không cần sử dụng thuốc.]

Kỷ Chính Sơ nhìn chằm chằm vào câu: Chỉ đơn giản là bạn thích đối phương.

Cậu tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Tiêu rồi.

Thật ra ngay từ lần thứ hai cậu bị dẫn dắt đến kỳ mẫn cảm, được Tống Thanh Uẩn giúp vượt qua, cậu đã bắt đầu thích đối phương trở lại.

Cậu đã biết.... cậu chết chắc rồi.

Giờ phải làm sao đây?!

Hay là..... bỏ trốn nhỉ?


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com