Ẩn Hôn Với Ảnh Đế

Chương 52:



Ai cũng không biết là mấy năm trước anh đến Hải Thành đã xảy ra những chuyện gì, cho tới bây giờ vẫn là một câu đố không lời giải.

Đến bây giờ, mười mấy năm qua đi, chuyện xưa cũng như mây khói.

Trong những tấm ảnh chụp trong khung có thiếu niên nhuộm tóc bạc, anh cong đầu gối ngồi bên trên xe đua hút thuốc, mặt không biểu tình, khóe môi dường như đang cười, nhưng mắt rất lạnh, tàn thuốc ở đầu ngón tay hiện ra trong bức họa cũng là tia sáng ấm áp nhất trong đó.

Dường như cũng thành chuyện cũ không đáng kể.

Thiếu niên đó bây giờ đã thành một người đàn ông nho nhã và thâm trầm.

Năm tháng vuốt lên những góc cạnh trên mặt anh, san bằng sự kiêu ngạo của anh.

Anh vẫn như ngày xưa, là một người rất xa lánh người khác, chỉ là đã học được rằng không còn lấy đau đớn để khổ, không còn chờ mong quá nhiều người nữa, cho nên mỉm cười có thể hiền hòa như vậy.

Mà Dụ Cảnh Hàng cũng vì thế mà cam nguyện vì bản thân khoác lên những gông cùm xiềng xích.

Chu Quân Thần nghĩ đến đây liền không nhịn được mà nhấp một miếng rượu, có chút say, vuốt trán buồn cười một tiếng.

Hắn thật không nghĩ tới Dụ Cảnh Hàng đã thành thê nô, sự tương phản này quá lớn, lúc gặp mặt nhẫn cưới cũng không rời tay, miệng không nói cái gì, nhưng toàn thân đã là dáng vẻ của một người đàn ông trọn vẹn, kết hôn hèn mọn và hạnh phúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trước đó nói chuyện với vợ, chỉ là đơn giản hỏi han ân cần, bây giờ tôn nghiêm của vua màn ảnh quốc tế cũng không cần nữa.

Trong lúc đấy, Dụ Cảnh Hàng đang đứng trước cửa sổ sát đất, anh cúi đầu trò chuyện, giọng điệu ôn nhu muốn chết.

Nói đều là cái gì mà: Gần đây em có ăn ngon hay không?

Lại có chút ý cười: Ừ có gầy đi một chút.

Được rồi, ngoan hơn một chút.

Ừ... Không đen, là chồng em nói mò.

Mê Truyện Dịch

Còn dám đội lốt của một tên lưu manh dưới hình thức nho nhã lễ độ để đùa giỡn con nhà người ta.

Vị hôn thê ở bên kia cũng tức xù cả lông, dường như cũng mang theo tiếng khóc nức nở đầy nũng nịu.

Anh còn buồn cười mà mỉm cười.

Tôn Hâm Hàng ở sau lưng còn trực tiếp đem rượu đỏ từ trong lỗ mũi phun ra ngoài.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com