Ẩn Hôn Với Ảnh Đế

Chương 50:



Cô ngước mắt nhìn Kinh Tử, cũng bắt đầu nhỏ giọng cắn lỗ tai: "Anh ấy đều làm các biện pháp an toàn."

Kinh Tử nghe thế cũng yên tâm. Đàn ông tuổi lớn tí ít nhất so với người trẻ tuổi đáng tin hơn.

Lý Viện Viện lại dặn dò Tề Chân, dùng kiến thức lý luận dạy dỗ cô: "Cậu không muốn, nhưng không được không đi vệ sinh."

"Bất kể anh ta có dụ dỗ cậu như thế nào thì cũng không được, mấy loại đàn ông lớn tuổi hơn tâm tư rất thâm trầm."

"Tuổi tác lớn khẳng định sẽ rất nóng lòng muốn có con, xì, nhìn anh ấy như vậy là rất muốn có con đúng không? Muôn ngàn lần không thể để anh ấy được như ý."

Lý Viện Viện nói chuyện không nặng không nhẹ, nhưng chính xác là nghiêm túc vì Tề Chân mà cân nhắc.

Nhưng Tề Chân lắc đầu một cái, âm thanh mềm mại lại giống như là ngậm mật đường: "Anh ấy sẽ không như vậy đâu, anh ấy rất tôn trọng ý kiến của tớ."

Lý Viện Viện hận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thật là muốn gỡ ra nhìn một chút bên trong đầu Tề Chân đang chứa cái gì.

Cô gái nhỏ này sao lại không biết đếm chữ ?

Kết quả thứ hai ngày Tề Chân tới tháng, cô nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Cô liền gửi cho chồng mình một tin nhắn: [Em tới tháng rồi, [xoay vòng vòng], [phách xoa][khiêu vũ], [xoay vòng vòng].]

Chồng: [Không được để bị lạnh hoặc vận động kịch liệt, gọi chị Tôn tới chăm sóc em nhé?]

Được lắm, Dụ Cảnh Hàng hoàn toàn không có hiểu được ý của cô mà.

Hơn nữa cô chẳng qua là tới kinh nguyệt, cũng chẳng có bị gì hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tề Chân sợ hết hồn, vội vàng nói: [Không nên không nên, đừng làm phiền tới chị Tôn nha.]

Dụ Cảnh được tin trả lời của cô, anh nhanh chóng rep: [Xin nghỉ về nhà nghỉ ngơi có được không?]

Anh biết thân thể Tề Chân thật sự không khỏe, điều kiện nhà trọ khẳng định không thoải mái như ở nhà , lại không có ai hết lòng chăm sóc, sợ cô sẽ không chịu nổi.

Tề Chân phổ cập cho anh: [Này anh, tuổi tác của chúng ta không giống nhau, huấn luyện quân sự của bọn em lại có tính điểm, hơn nữa không thể xin nghỉ. Em thật sự không có vấn đề gì đâu. Anh không cần lo đâu.]

Chồng: [Anh đây cũng có đi học ở đại học S, cũng được giáo dục giống em, không có gì khác nhau cả.]

Cũng chỉ cao hơn so với cô mười mấy khóa đi.

Len lén bổ óc một chút, Tề Chân không nhịn được bật cười.

Dụ Cảnh Hàng tiếp tục đánh chữ: [Được thôi.]

[Nói một tiếng với hiệu trưởng của bọn em nhé.]

Tề Chân: "..."

Tề Chân mặt than vãn: [Van cầu ngàn vạn lần đừng làm vậy mà.]

Người khác còn tưởng rằng cô đang bị mắc bệnh nan y đấy.

Bà dì tới mà về nhà nghỉ ngơi, còn cố ý nói chuyện với hiệu trưởng, thật cũng quá mất mặt.

Mê Truyện Dịch

Tề Chân che trán bắt đầu đánh chữ, chứng minh tinh thần mình rất tốt, tất cả đều ổn: [Cái đó, em bị bạn cùng phòng kéo đến chỗ đó, cô ấy là fan não tàn của ngài, có phải gây phiền toái gì cho anh không vậy?]

Dụ Cảnh Hàng trả lời rất đơn giản: [Chuyện của em không tính là hoạt động của fan hâm mộ mà.]


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com