Sau khi nói vài câu với người kia, người đàn ông tự nhiên hơi nghiêng đầu, Tề Chân mới nhận ra rằng anh đang đeo một cặp kính không khung, yết hầu khẽ di chuyển, và dương như anh đang nói gì đó, kẹp kịch bản trong tay rồi nghiêng người đứng đó.
Sau đó, nữ sinh viên lại đuổi theo thêm hai bước, lúc đó đạo diễn liền kêu ‘cắt’.
Tất cả những gì cô có thể thấy chỉ có vậy.
Ngoại trừ các cảnh của Dụ Cảnh Hàng, một vài cảnh còn lại đều là những cảnh địa điểm ngoại cảnh không yêu cầu nam chính xuất hiện, do phó đạo diễn chuyển qua chuyển lại mấy lần mới được coi là hoàn thành.
Sau khi quay phim xong, Lý Viện Viện kéo hai người họ ra và nói: "Nhanh lên nhanh lên, đến phòng tiếp tân của Tòa nhà Giáo dục Đạo đức mau. Nếu còn không đi sẽ muộn đó, khi mọi người hoàn thành rồi thì người ta sẽ đi luôn đó!”
Tề Chân chỉ cảm thấy hơi hụt hẫng, lại muốn quay đầu: "Tớ không..."
Còn chưa kịp nói thì đã bị hai người Lý Viện Viện và Kinh Tử đẩy vào trong tòa nhà giáo dục đạo đức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cô cũng không có tìm cớ nữa, vì dù sao thì phản ứng quá mãnh liệt thì trông sẽ rất kỳ lạ.
Ban đầu, phòng tiếp tân của Tòa nhà Giáo dục đạo đức được sử dụng để tiếp khách nước ngoài. Trên thực tế, nó không phù hợp để đến làm phiền.
Mê Truyện Dịch
Nhưng không biết tại sao, hôm nay phản ứng của đoàn quay lại quá bất thường, còn phía trường học lại không quá nghiêm khắc.
Nghe Lý Viện Viện nói rằng một vài người cũng có chủ ý muốn đi xin chữ ký, cho nên cô ấy cũng kích động muốn đi.
Ba người họ bước lên tầng ba, vừa hay gặp một nhóm người đi xuống.
Tề Chân nhận ra một trong số họ là trợ lý của Dụ Cảnh Hàng, là chị Tôn, người phụ nữ trung niên đeo một cặp kính gọng đen, có thể thấy rằng cô ấy rất nghiêm khắc thông qua cách ăn mặc, là một người phụ nữ mạnh mẽ ở nơi làm việc.
So với Dụ Cảnh Hàng cả người đeo mặt nạ và áo gió bình thường không để ý gì, thì nữ trợ lý nhìn thấy Tề Chân đầu tiên, cô ấy nhíu mày, dường như chuẩn bị nói: “Quá…”