Dụ Cảnh Hàng không thể không hiểu được suy nghĩ của Tề Chân. Anh tháo kính ra và nhìn cô vợ bé nhỏ của mình, Tề Chân cứ lách ca lách cách đi bên cạnh anh.
Cô gái nhỏ mặc váy ngủ với nước da màu trắng sữa, phần đuôi tóc hơi xoăn và cơ thể cô tỏa ra mùi thơm.
Dụ Cảnh Hàng ôm cô vào lòng, anh cúi đầu áp vào trán của Tề Chân, anh khẽ nói: "Sợ có thai, hả?"
Tề Chân gật đầu, không nói gì, chỉ xoa nhẹ vào trán anh, tay quấn vòng qua cổ anh.
Mê Truyện Dịch
Dụ Cảnh Hàng mỉm cười và nói nhỏ vào tai cô: "Nếu thực sự có thì chúng ta sẽ cùng nhau nuôi dạy nó trưởng thành, thế này được chứ?”
Tề Chân chỉ vặn vẹo, có chút không vui và nói: "Nhưng em không muốn có con.”
Cô thậm chí còn không nghĩ mình là người lớn.
Đôi mắt của Tề Chân chớp chớp một cách ngây thơ, khi cô không vui thì nhìn thực sự luôn bày ra bộ dáng rất đáng thương.
Dụ Cảnh Hàng không thể không cười, trêu chọc cô: "Ừm, vậy thì sau này chúng ta không cần phải sinh nữa.”
Tề Chân nghiêng đầu suy nghĩ, cô ôm cổ Dụ Cảnh Hàng, cũng không muốn nói chuyện, cô chỉ nhẹ nhàng đung đưa chân của mình.
Thấy vậy Dụ Cảnh Hàng càng cảm thấy cô rất dễ thương, vì vậy anh cúi đầu hôn lên má cô, việc này thật khiến cho Tề Chân ngượng ngùng, cô vội vùi đầu vào trong lòng của anh.
Hai người họ cũng không nói chuyện, chỉ ôn nhu ôm lấy nhau một lát, Tề Chân thấp giọng nói với anh: “Có phải anh rất bận hay không?”
Tất nhiên là Dụ Cảnh Hàng đang bận, nhưng anh sẽ không nói điều này cho Tề Chân biết.
Chồng của cô gái nhỏ chỉ cười rồi nói: “Đều không phải là chuyện quan trọng.”
Đôi mắt của Tề Chân đột nhiên lấp lánh: "Vậy thì sau này anh sẽ cùng em xem bộ phim thần tượng Thản Chi nhé?”Chỉ đơn giản đưa ra một đề nghị nhỏ.
Dụ Cảnh Hàng không do dự đáp: “Được.”
Dụ Cảnh Hàng chưa từng để ý đến những bộ phim thần tượng này, nhưng anh biết rằng công ty anh đứng tên có đầu tư cho bộ phim thần tượng này, là một bộ phim rập khuôn giống như những bộ phim học đường khác, nhưng khán giả lại khá là yêu thích nó.
[Chào! "Hắc hoàng tử của tôi"] là bộ phim truyền hình yêu thích mà cô vợ nhỏ của anh gần đây vẫn đang theo dõi.
Lúc trước khi chưa kết hôn với anh, cô mỗi ngày đều theo đuổi những thể loại như này.
Trên TV, Hắc hoàng tử mỉm cười đầy tà ác đẩy cô gái hoảng loạn vào tường, véo cằm và nhướng mày, anh ta lạnh lùng nói: "Nữ nhân, cô muốn thu hút sự chú ý của tôi phải không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nói một cách khách quan, kỹ năng diễn xuất của Phong Thản Chi không tệ, nhưng từ góc độ của bộ phim truyền hình cũ mà nói thì là không đủ.
Nhưng mà những cô gái trẻ lại không quan tâm đến diễn xuất, chỉ cần xem đến mức vui vẻ là được rồi.
Dụ Cảnh Hàng ôm cô vào lòng, lại nghe thấy âm thanh hức hức phát ra từ cổ họng cô gái nhỏ, mặt và tai cô đỏ hoe, đôi mắt mơ hồ của cô lấp lánh mang theo chút kỳ vọng.
Tề Chân đang rất phấn khích, thì cảm thấy vòng eo của mình đang bị quấn lấy từ phía sau, chợt giọng nói của Dụ Cảnh Hàng trầm đục, rồi thêm chút khàn khàn đã vang lên bên ở tai của cô: "Em thích nó lắm hả?"
Tề Chân đang phấn khích, khi cô nghe anh nói vậy liền ngây người ra, sau đó vặn vẹo đẩy anh ra, nhưng lại rơi vào đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông này, đôi mắt anh như một vũng nước.
Người đàn ông véo cằm Tề Chân, anh để cô đối diện mình. Giọng anh nhàn nhạt không nhìn ra là có phải đang tức giận hay không: “Thích anh ta?”
Tề Chân muốn gật đầu, lại nhìn vào đôi mắt của Dụ Cảnh Hàng, cô liền ngoan ngoãn lắc đầu.
Dụ Cảnh Hàng vuốt lên mái tóc dài của cô, bảo cô ngồi gần hơn, cô đưa tay cô lên quấn cổ anh, đôi mắt sáng ngời và ngoan ngoãn nhìn anh.
Người đàn ông dường như mỉm cười, siết chặt vành tai trắng như tuyết của cô, lạnh lùng nói: “Vậy thì sau này chỉ cho phép xem chồng của em, được chứ?”
Tề Chân đột nhiên cảm thấy anh quá đẹp trai, liền hôn lên môi của anh một cái.
Anh khẽ mỉm cười, chạm vào trán cô, dùng ngón tay dài của mình nâng gáy cô lên.
Tề Chân lúc này mới phản ứng lại diễn xuất vừa rồi của anh.
Nhưng cô chưa kịp nhận ra điều đó, chỉ cảm thấy hơi thở trên người Dụ Cảnh Hàng lại trở nên lạnh lẽo, cô cũng không cảm thấy lạ, dường như cứ để cho chính mình hòa vào vở kịch đó rồi.
Tề Chân ngay lập tức ôm chầm lấy anh và nói vào tai anh: "Vậy anh Hàng sẽ thưởng gì cho em đây nhỉ?”
……
Tề Chân cảm thấy mấy ngày này đầu óc của cô quá loạn, ngốc nghếch từ sáng đến chiều tối, cô cũng sẽ không đi tìm Dụ Cảnh Hàng để chọc anh làm ra chuyện không phù hợp với thiếu nhi nha, nhưng mà có những lúc hai người ở cùng nhau liền cứ như vậy mà không nhịn được.
Quả nhiên chỉ là ban đầu dễ hoảng loạn, còn đến hiện tại thì đã không còn lo lắng bất an, lo lắng đến những vấn đề nếu như mang thai thì phải làm sao.
Khi cô tỉnh lại thì đã là ban đêm rồi. Các cô gái trẻ tuổi thường rất dễ bị đói, hiện tại cô cũng cảm thấy mình đã đói đến mức n.g.ự.c dán sát vào lưng rồi, cô khẽ khịt khịt mũi, ngửi thấy có mùi thơm của thức ăn từ phía ngoài cửa bay vào, lại càng thêm đói hơn.
Cô đưa tay lên ấn trán mình liền phát hiện trên ngón áp út của mình đã có thêm một chiếc nhẫn.
Tim Tề Chân khẽ run lên, cô giơ lên dưới ánh trăng nhìn một lát, sau đó lại nhẹ nhàng gỡ nó xuống rồi vuốt ve.