Ẩn Hôn Với Ảnh Đế

Chương 285:



Đây cũng là một trong những liên hoan phim quốc tế long trọng nhất.

Tề Chân biết chắc chắn ở trong nước đã và đang thảo luận đề tài này rồi, quả thật hot search Weibo đã trở thành phim.

@ Con lười lười: Nam thần! ! ! Sau khi kết hôn đã bao lâu không thấy anh ấy đi thảm đỏ rồi ! ! ! Tuyệt quá!

@ Chanh tinh táo bạo: Đã mua gà rán và bia chuẩn bị chúc mừng ! !

@ Cùng nở hoa: Chỉ có tôi không biết ( Bên ngoài cánh đồng bát ngát ) nói về cái gì à? Có hơi tối nghĩa a = =

@Cicitomy: Không biết thiên sứ nhỏ ở nước ngoài thế nào rồi, lúc trước xem một cái video phỏng vấn của Dụ Cảnh Hàng, nói luôn luôn học cùng với cô ấy ở nước ngoài, giờ chồng không ở bên cô ấy có phải rất cô đơn không? Rất muốn xoa xoa đầu.

@ Lily tháp 097: Mau đi xem truyền hình trực tiếp a a a a! !

( Bên ngoài cánh đồng bát ngát ) đã giành được bốn đề cử trong đó có phim hay nhất, nhưng kết quả cuối cùng vẫn chưa biết giành được bao nhiêu giải vàng.

...

Trên bục trao giải lộng lẫy, sau khi trải qua hai giờ trao giải diễn xuất là đến giải thưởng quan trọng nhất.

Ảnh hậu nước F mặc lễ phục đính đầy kim cương, cầm cuốn sách trao giải nhỏ xuất hiện trên bục nhận giải.

Những âm thanh như kim cương làm nền, trong hội trường thì toàn là các nhân vật nổi tiếng từ mọi tầng lớp trong xã hội.

Bầu không khí trở nên yên tĩnh.

Cô đọc tên các nam diễn viên vinh dự được đề cử và tên các tác phẩm.

Cuối cùng, ở trong sự tĩnh lặng.

Với giọng địa phương rất nặng nề, ảnh hậu mỉm cười thân thiết, gọi lên một cái tên: "Winston, chúc mừng anh!"

Phân cảnh trở thành toàn cảnh, người đàn ông mặc bộ âu phục chỉnh chu đứng dậy trong ánh đèn lộng lẫy.

Sau lưng anh là ánh sáng vạn trượng.

Khuôn mặt của anh nở một nụ cười điềm đạm, rất lịch lãm ôm các bạn bè ở xung quanh.

Mê Truyện Dịch

Dụ Cảnh Hàng nhận lấy chiếc cúp, nói vào microphone với tiếng Anh rất thành thạo.

Anh nói: "Đối với tôi mà nói, chắc chắn chiếc cúp này rất đặc biệt ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Lúc quay bộ phim này, bởi vì cần đóng vai nhân vật, tôi đã đến thăm một người bạn cũ rất quan trọng, mà những gì người ấy mang đến không chỉ là một pho tượng giải vàng."

Người đàn ông mang theo khí chất lịch lãm và điềm đạm: "Tôi xin cảm ơn mỗi một người thích tác phẩm của tôi, tiền bối của tôi, các đàn em của tôi, và người nhà của tôi."

"Tôi cũng rất biết ơn thần may mắn đã phù hộ. Với tư cách một người diễn viên, cũng là một người đàn ông."

...

Rồi lại giành được một giải vàng khác, cuộc thảo luận về Dụ Cảnh Hàng lại dấy lên một làn sóng điên cuồng khác.

"Anh là thần tượng của rất nhiều người từ nhỏ, là hoài bão xa xôi, rộng lớn, nhưng có lẽ cũng chỉ là chồng của một người phụ nữ."

Gần đây Chân Bảo không học tập nổi.

Thành tích trắc nghiệm cũng không được tốt lắm, bị giáo sư gọi lên nói chuyện một lần, suýt nữa đã ngốc luôn rồi.

Cô nước mắt lưng tròng nghe giáo sư Hagen nghiêm túc dạy dỗ.

Vị giáo sư này thậm chí còn khoanh tròn những dòng chữ mà cô viết không nghiêm túc.

Giáo sư thấy cô cứ như vậy cũng không nỡ trách mắng.

Thay vào đó, cô đưa một miếng socola cho cô gái nhỏ nhút nhát: "Bình tĩnh, bình tĩnh một chút, cô tin em có thể, được chứ?"

Cô có thể làm sao được?

Học sinh là vợ yêu của bạn cũ, quá khó rồi.

Lên lớp lúc nào cũng phải chú ý cô nhiều hơn.

Winston còn gửi email nói cô nên gọi Tề Chân đứng dậy nhiều hơn để trả lời câu hỏi, đảm bảo là cô đi học không phân tâm.

Mẹ kiếp, mỗi lớp học đều phải đi ra ngoài ít nhất mười phút!

Có lẽ Winston cũng không thể tự mình quản được cô ấy!

Tề Chân được yêu cầu viết lại bài luận và đưa cho giáo sư chấm điểm.

Kéo đuôi về nhà, cô bỗng ngửi thấy mùi sườn non chua ngọt.

Chồng bưng món ăn ra, bĩnh tĩnh nói: "Bây giờ muộn rồi, em đi chơi với bạn học à ?"


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com