Khi phát hiện xung quanh không một ai, mắt nàng ta trầm xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Nàng ta lập tức co chân, dồn sức đạp mạnh liên tiếp vào n.g.ự.c Chu Từ.
“Bịch! Bịch!”
Chu Từ bị đạp liên hồi, sắc mặt trắng bệch.
Hắn trợn mắt nhìn Thẩm Ngưng, không tin nổi người mình luôn miệng gọi là “A Ninh” lại nhẫn tâm ra tay như vậy.
“Không... A Ninh...”
“Ùm!”
Chu Từ bị đạp văng xuống dòng nước lạnh ngắt.
Những con sóng ngầu bọt nhanh chóng nuốt chửng thân hình hắn.
Thẩm Ngưng ngồi thở hổn hển trên bờ, nước mắt rơi lã chã.
Nhưng trong đáy mắt, ngoài sợ hãi, còn có sự nhẹ nhõm.
Nhìn xuống dòng nước đen ngòm bên dưới, nàng ta thì thầm:
“Ai mà chẳng muốn sống chứ, Điện hạ nhất định sẽ hiểu cho thiếp thôi.”
“Thiếp đã vì ngài vắt óc mưu tính biết bao nhiêu chuyện, chỉ lợi dụng ngài một lần này, cũng đâu có gì quá đáng.”
“Kiếp sau, thiếp sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp ân tình của ngài.”
Nói rồi, nàng ta thở ra một hơi dài, cố hết sức bám lấy bờ đá leo lên.
Nhưng vừa nhích được nửa người lên mặt đất, mấy chục bóng người áo đen từ bốn phía bất ngờ lao đến, vây kín quanh nàng ta.
Đám vệ binh Đông cung!
Thẩm Ngưng trợn tròn mắt, sự may mắn vừa lóe lên trong mắt lập tức hóa thành sợ hãi tột cùng.
Toàn thân nàng ta run bần bật khi bị một gã vệ binh tóm tóc, dí mặt xuống nền đất ẩm ướt, lạnh lẽo.
Mưu hại Thái tử – tội danh này, cả nàng ta lẫn phủ Hầu đều xong rồi.
Từ xa, ta lặng lẽ nhìn trọn vẹn màn kịch.
Đợi đến khi Thẩm Ngưng bị trói gô lại, ta mới không chút do dự rút lui.
Ngay khi các vệ binh phát hiện và ập đến nơi ta đứng, sợi dây thừng ta chuẩn bị từ trước đã kéo ta lên trên thành tường.
Những kẻ bị bao vây bên dưới chỉ thấy được... Trường Ninh hầu.
Ông ta, vì nghe lời nha hoàn của Thẩm Ngưng rằng tiểu thư nhà mình đang gặp nguy hiểm bên bờ hào, nên không suy nghĩ gì mà mang theo cung tên chạy đến cứu.
Trớ trêu thay...
Những mũi tên ghim trên lưng Chu Từ, lại giống hệt những mũi tên trong ống tên của ông ta.
Một khi Trường Ninh hầu bị bắt với tội danh ám sát Thái tử, thì dù có trăm cái miệng cũng không thể chối cãi.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Kiếp trước, chính ông ta từng đứng về phía Chu Từ, thậm chí sẵn sàng dùng Thẩm Ngưng như một quân cờ để diệt trừ cửu tộc nhà ta.
Ông ta vì thế mà được Chu Từ tín nhiệm, hưởng vinh hoa phú quý không ai bì kịp.
Nhưng kiếp này... món nợ m.á.u ấy, ta nhất định phải đòi lại đầy đủ.