Từ nhỏ cậu nhóc đã tùy tiện, lại còn rất hay quên.
Cố Trạch cũng quen rồi, hai anh em đến nhà họ Cố.
Hiện giờ ông Cố cùng với bà Cố đều là người cao tuổi, khiến cho người ta vui mừng nhất chính là, thân thể hai vợ chồng già còn rất dẻo dai và khoẻ mạnh.
Bà Cố ở trên sô pha xem TV, đều là những vở kịch bong bóng mà người già thích xem, chuyện nhà ngắn ngủi cũng rất vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thấy hai đứa cháu đến, bà Cố vui mừng không chịu nổi, vội vàng nói bảo mẫu lấy điểm tâm cho các cháu.
“Bà nội, chúng cháu đều lớn rồi a”
Cố Tiểu Nhị nhìn điểm tâm trên bàn một cách khó khăn.
“Lớn hơn nữa thì cũng là bảo vật trong lòng bà nội
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà Cố vỗ vỗ bả vai cháu trai, vui vẻ hỏi: “Chờ điện thoại của mẹ con à?”
Hai anh em gật đầu.
“Được rồi, các con chờ đi, bà nội xem TV một lát.
Bà Cố nghĩ đến kịch bản của TV, ngồi xuống tiếp tục xem TV.
Ngay sau đó, điện thoại trong nhà reo.
Cố Trạch nhận điện thoại, đầu dây kia truyền đến âm thanh quen thuộc của Lâm Vãn Thanh.
“Tiểu Trạch?”
“Me”
“Ôi, con trai à, nhớ mẹ chưa? Con đã ăn gì trong bữa tối rồi hả? Chắc chắn phải ăn nhiều, không được tùy tiện ra ngoài ăn, ngủ như thế nào? Trong nhà đều rất tốt, mẹ còn khoẻ và cha con cũng vậy, một mình ở bên ngoài phải chăm sóc bản thân thật tốt, đừng lúc nào cũng đọc sách trong thư viện, có duyên phận cũng nên có bạn gái, cha con ông già này còn chờ ôm cháu trai đấy”