Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối

Chương 283



Hắn không phải lần đầu tiên hạ người ta tình cổ, lần thứ nhất, hắn hạ trên người Lâm Thanh Nghiên.

 

Đến nay Bùi Tịch vẫn nhớ rõ tình cảnh lúc đó, thiếu nữ bị hạ tình cổ, bởi vì tâm trí kịch liệt chống cự, gặp thống khổ không nhỏ.

 

Lúc ấy hắn vẫn chưa để ý, sau đó mới biết được, nàng càng thống khổ thể hiện càng yêu Hạ Tử Kình.

 

Cho nên cuối cùng, nàng mới có thể thoát được khống chế của tình cổ, liên hợp với Hạ Tử Kình g.i.ế.c hắn.

 

Bùi Tịch không dấu vết nhăn nhăn mày.

 

Không thể không nói, Lâm Thanh Nghiên vẫn để lại cho hắn ấn tượng rất khắc sâu, đến mức bây giờ hắn không khỏi có chút lo lắng.

 

Nghĩ đến đây, nam nhân hơi nâng mắt, đôi mắt đen kịt dừng trên người thiếu nữ trước mặt.

 

Nàng nhìn có chút thất thần, ánh mắt dại ra.

 

Đến lúc này, nàng còn có sức thất thần?



 

Bùi Tịch híp mắt, đột nhiên cười nhạo một tiếng.

 

Quả nhiên là nữ nhân vừa ngu xuẩn vừa vô tri, c.h.ế.t đến nơi rồi mà không biết.

 

Nhưng so ra, bởi vì Lâm Thanh Nghiên thoát được tình cổ mà hắn sinh nghi ngờ, thật sự có chút buồn cười.

 

Bùi Tịch tự nhận hiểu An Cửu, nữ nhân này tuyệt đối sẽ không thích nam nhân nào thật lòng.

 

Mặc dù thích, cũng nông cạn vô cùng, căn bản không đủ để chống lại tình cổ.

 

Băn khoăn của hắn căn bản thừa thãi.

 

Nghĩ như vậy, Bùi Tịch cúi người nắm bàn tay thiếu nữ đang rũ bên người, trong tiếng kinh hô cự tuyệt của thiếu nữ, ung dung nhấc con trùng nhỏ đã hút no m.á.u biến thành ngọc đỏ kia lên, nhẹ nhàng để vào lòng bàn tay nàng.

 

"A a a ta hận ngươi Phi Y!" An Cửu hô to, trong giọng nói tràn đầy cảm phẫn.

 

Hệ thống thôi miên thật sự rất tốt, lòng An Cửu đều là phẫn nộ cùng thù hận, nhưng không phải bất mãn vì bị hãm hại.

 

Nỗi thù hận này, đơn thuần là bởi vì, nam nhân này muốn nàng không yêu Bùi Tịch, nàng không thể chịu được!!!

 

Giờ khắc này, trong lòng An Cửu chỉ còn có Bùi Tịch người trong lòng mình, nàng yêu hắn sâu đậm, trừ hắn, sẽ không tiếp nhận bất kì nam nhân nào!

 

Cho dù lý trí An Cửu biết, "Phi Y" và Bùi Tịch là một người, nhưng vì gương mặt bọn họ khác nhau, tình cảm cùng lý trí của nàng cũng phân thành hai, biến thành hai bạn nhỏ đấu tranh.

 

Bạn nhỏ tình cảm nói: "Hu hu hu ta chỉ yêu Bùi Tịch, ta không thể thích nam nhân khác, hắn muốn ta thay lòng đổi dạ, không bằng để ta c.h.ế.t đi, để ta đi tìm chết! Ta phải bảo vệ trái tim thuần khiết vì Bùi Tịch! Ta không thể bị làm bẩn! Ta là của riêng Bùi Tịch!!!"

 

Bạn nhỏ lý trí dùng sức lực toàn thân giữ chặt bạn nhỏ tình cảm, "Ngươi bình tĩnh đừng xúc động, hắn chính là Bùi Tịch mà, ngươi không thay lòng ngươi không bị bẩn ngươi vẫn trong trắng, ngươi chính là của riêng Bùi Tịch được chưa!!!"

 

Bạn nhỏ tình cảm: "QAQ ngươi gạt ta, hắn không phải Bùi Tịch, hắn và Bùi Tịch không giống nhau! Hắn là người xấu, ta hận hắn!!!"

 

Hệ thống tẩy não quá tốt, rốt cuộc vẫn là não yêu đương chiếm thượng phong.

 

Đón ánh mắt thù hận của thiếu nữ, Bùi Tịch bất động. Tay hắn nắm cổ tay nàng, nhìn cổ trùng màu đỏ chui vào lòng bàn tay trắng nõn của thiếu nữ.

 

Cổ trùng sẽ dọc theo m.á.u thịt chui vào trái tim thiếu nữ, từ đây, trái tim kia chỉ biết đập vì hắn.

 

Bùi Tịch lặng lẽ cong môi, rũ mắt nhìn thiếu nữ trước mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Cổ trùng bắt đầu phát huy tác dụng, khuôn mặt tinh xảo của nàng dần dần trở nên mờ mịt, như là đột nhiên quên mất cái gì, trong ánh mắt nhìn về phía hắn, hận thấu xương giống như băng tuyết bị mặt trời làm tan chảy.

 

Trong khoảng thời gian rất ngắn, biểu tình của thiếu nữ chỉ còn trống rỗng mê mang.

 

Nàng không hề hận hắn, không hề kháng cự, như là lần đầu tiên quen hắn, dùng một ánh mắt hoàn toàn xa lạ nhìn hắn.

 

"Ngươi là ai?" Thiếu nữ lẩm bẩm hỏi.

 

Bùi Tịch nói: "Ta tên Phi Y, cũng là Tiên Vô Mệnh."

 

Thiếu nữ tạm dừng một lát, nhẹ nhàng chớp mắt: "Ta nhớ, ta quen Phi Y, ta quen ngươi."



 

Bùi Tịch đè thấp giọng, ngữ khí dụ dỗ nói: "Đúng vậy, nàng quen ta, nàng yêu ta."

 

Thiếu nữ tạm dừng rất lâu, nàng nhăn mày lại, như là gặp phải vấn đề rối rắm, lại phảng phất đang kháng cự điều gì, theo bản năng lặp lại lời hắn nói: "Ta, ta yêu, không...... Ta không, ta yêu, ta yêu......",

 

Một câu, nói vấp, không bằng hai câu trôi chảy trước đó.

 

Một dự cảm không ổn ập vào lòng, Bùi Tịch theo bản năng tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Nàng yêu ta, nàng yêu Phi Y."

 

Thiếu nữ nhắm chặt hai mắt, dùng sức cắn môi, cánh môi hồng nhuận bị nàng cắn trở nên trắng bệch, in dấu răng thật sâu, cơ hồ chảy ra máu.

 

Thần sắc nàng giãy giụa, khuôn mặt nhỏ nhăn lại, tái nhợt không thấy một tia huyết sắc.

 

Bỗng nhiên thiếu nữ há mồm, bên môi tràn ra một dòng máu.

 

Máu đỏ tươi theo cằm trắng nõn của thiếu nữ chảy xuống, từng giọt rơi xuống mặt đất, nàng chậm rãi nhấc mắt, nhíu chặt mày, lông mi run rẩy, biểu tình thống khổ, gằn từng chữ một nói: "Không đúng, ta không yêu ngươi......"

 

"Ta yêu, ta yêu......"

 

Lời còn chưa dứt, hai mắt đột nhiên khép lại, thân hình mềm nhũn ngã quỵ xuống.

 

Bùi Tịch nhanh chóng duỗi tay, tiếp được thân hình mềm mại của thiếu nữ, gắt gao ôm vào lòng.

 

Hắn rũ mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của nàng, giữa mày tràn ra tức giận vô biên.

 

Nàng thống khổ như vậy, chỉ chứng minh một việc: Nàng có người trong lòng, thậm chí vì người nọ mà chống cự lại sự ăn mòn của tình cổ!

 

Sao có thể!

 

Vậy mà nàng có người yêu sâu đậm!

 

Ngay cả tình cổ, cũng khó có thể xoá bỏ tình yêu của nàng đối với người kia!

 

Rốt cuộc là ai!

 

Nàng rốt cuộc yêu ai!

 

Nữ nhân phóng túng như nàng, sao lại có người yêu sâu đậm!

 

Không có khả năng!

 

Không có khả năng!

 

Hắn không tin!


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com