Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối

Chương 275



Trong lúc hoảng hốt, An Cửu cảm giác mình chính là chuột bị mèo bắt được, thú vui lớn nhất của mèo, đó là nhìn con mồi giãy giụa cầu sinh dưới vuốt mình, trêu chọc con chuột đáng thương.

 

Chờ chơi đủ rồi, liền meo một cái, nuốt con chuột vào bụng.

 

Trong lúc đầu óc lang thang, nam nhân liền cúi người xuống, hắn vẫn là bộ dáng áo mũ chỉnh tề, khớp xương ngón tay rõ ràng, thon dài như ngọc, nhẹ nhàng nắm cằm nàng.

 

An Cửu mơ hồ nhận thấy, ngón tay hắn không hề lạnh lẽo như trước, mang theo ẩm ướt ấm áp.

 

Sau khi ý thức được điểm này, nàng tức khắc xấu hổ và giận dữ muốn chết, toàn thân đều không ngăn được năng lên.

 

Nhưng mà còn chưa đợi nàng cảm thấy thẹn bao lâu, khuôn mặt nam nhân đã gần ngay trước mắt.

 

Ánh mắt hắn buông xuống, dừng trên môi đỏ mọng của thiếu nữ, đầu ngón tay vuốt ve cánh môi nàng, từng luồng điện thật nhỏ tê dại chạy khắp toàn thân.

 

An Cửu không tự chủ được mở miệng, một đôi môi lạnh khác liền nặng nề đè lên.

 

Hắn nâng mắt, cùng nàng bốn mắt nhìn nhau, đáy mắt hàm chứa ý cười thoả mãn.



 

Nụ hôn này tới quá trễ, nhưng lại dồn dập, lộ ra hung mãnh cắn nuốt hết thảy.

 

An Cửu có ảo giác cả người đều bị nuốt vào, môi nàng tê dại, lưỡi bị cuốn lấy mất đi tri giác.

 

Thiếu nữ không chịu nổi mà nức nở, nước mắt rơi xuống như hạt châu, làm ướt mặt hai người.

 

Đầu ngón tay hơi lạnh mềm nhẹ lau đi nước mắt nàng, cùng lúc đó, một quả táo tròn vo được đưa tới.

 

Nước mắt An Cửu rơi càng nhiều, đáng tiếc không phát ra âm thanh.

 

Đừng! Nàng không ăn! Không ăn!

 

Đầu lưỡi nàng dùng sức đẩy quả táo ra, lại bị đối phương thừa cơ bám lấy, dây dưa không thôi. Giao chiến quá mức kịch liệt, khi răng môi hai người dây dưa, thậm chí mơ hồ truyền đến tiếng nước tinh tế.

 

Hu hu hu tiết tháo của ta......

 

Tay An Cửu nắm thành quyền, từng chút từng chút, dùng hết sức lực toàn thân đánh vào vai nam nhân, lại như kiến rung cây, không hề lay động được hắn.

 

Quả táo đỏ kia, quay cuồng trong khoang miệng ướt nóng, bị môi răng đè ép, cuối cùng vẫn vỡ thành từng miếng, bị nam nhân đẩy đến cổ họng, mạnh mẽ khiến thiếu nữ không tình nguyện nuốt xuống.

 

An Cửu nghĩ, nước mắt cả đời này của nàng, đại khái đều khóc hết vào ngày hôm nay rồi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thẳng đến khi nàng ăn xong quả táo bị hai người nghiền thành bùn, nam nhân cuối cùng lặng lẽ hành quân, chậm rãi thối lui đứng dậy.

 

Ngón tay hắn cọ qua môi An Cửu, lau đi vệt nước trong suốt tràn ra, khóe mắt đuôi mày là sung sướng mắt thường có thể thấy được.

 

An Cửu không muốn nhìn hắn, dứt khoát nhắm mắt lại, làm ngơ.

 

"Nếm qua chưa? Hương vị thế nào?" Nụ cười vang bên tai, tiếng nam nhân khàn khàn, âm sắc như cọ xát trên giấy ráp.

 

Lông mi thiếu nữ giật giật, lại trước sau không mở mắt.

 

Nam nhân đợi một lát không chờ được đáp lại, mới bất tri bất giác nghĩ đến hiện giờ nàng không nói được.

 

Nụ hôn sâu vừa rồi dài lâu lại thân mật khăng khít, khiến cảm xúc đánh trống reo hò trong n.g.ự.c Bùi Tịch biến mất hơn phân nửa, tuy rằng xúc động vẫn còn, nhưng lý trí lạc đường dần dần trở về.

 

Cho dù còn muốn làm chuyện quá mức hơn, nhưng...... Chưa phải thời điểm.

 

Huống hồ, hôm nay vậy là đủ rồi.

 

Nhìn thiếu nữ mặt ướt đẫm, cả người như từ trong nước vớt ra, liền biết nàng phạm tội lớn.



 

Áo cưới đỏ tươi vẫn mặc trên người nàng, đai lưng cũng chưa cởi, không thấy một chút lỏng lẻo nào. Nhưng ai nhìn, cũng có thể nhìn ra trên người nàng đã xảy ra chuyện gì.

 

Hai má ửng hồng, môi sưng đỏ, đuôi mắt tràn xuân sắc, đều là nhân chứng của trận hoan ái.

 

Nhìn cảnh đẹp như vậy, thoả mãn trên mặt nam nhân càng thêm nồng đậm.

 

Hắn chơi đủ rồi, liền nhẹ nhàng giơ tay, điểm vài cái trên người thiếu nữ.

 

Thiếu nữ hít một hơi, bỗng nhiên mở mắt.

 

Nàng hơi hé miệng, câu đầu tiên phát ra suy yếu vô lực: "Ta hận ngươi."

 

Thiếu nữ gằn từng chữ một, như đang thề.

 

Trong mắt nàng còn sót lại nước mắt mơ hồ, mênh m.ô.n.g sương mù, ánh mắt thù hận xuyên qua tầng sương mù kia, gắt gao nhìn mặt nam nhân, tựa như dùng ánh mắt g.i.ế.c c.h.ế.t hắn.

 

Nếu cho nàng cơ hội, nàng hẳn là sẽ g.i.ế.c hắn tại chỗ không chút do dự.

 

Trong lòng Bùi Tịch đột nhiên hiện lên một ý niệm.

 

Hắn hơi ngẩn ra, ngay sau đó lại cong môi bật cười.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com