Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối

Chương 2



Đáng tiếc...... Hiện tại nói cái gì cũng muộn rồi.

 

"Alo...... Cái kia, hệ thống, ngươi ở đâu?"

 

【 Ký chủ, tôi vẫn luôn ở đây. 】

 

Trong đầu truyền đến tiếng điện tử lên xuống lạnh băng, An Cửu không tự giác rùng mình, cảm giác trong đầu giống như có quỷ chui vào, rất đáng sợ.

 

Nhưng so với quỷ chui vào trong đầu, càng đáng sợ hơn chính là nhiệm vụ kia.

 

An Cửu nuốt nước miếng, đánh giá xung quanh một chút, nàng tựa hồ đang ngồi xổm trong một góc nhỏ hẹp, bốn phía là bóng tối, thoạt nhìn giống tủ quần áo.

 

Nàng theo bản năng đè thấp giọng, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi là nói, ta cần phải công lược nam phụ Bùi Tịch, khiến hắn yêu ta, ta mới có thể trở về?"

 

【 Đúng. 】 Giọng hệ thống không gợn sóng.

 

An Cửu sắc mặt đau khổ, cả người đều không khoẻ.

 

"Nhiệm vụ này không thể đổi sao? Ta không phải nữ phụ à? Xuyên sách không phải đều theo cốt truyện sao? Ta theo cốt truyện được không? Ta đi thích Hạ Tử Kình ngốc nghếch khờ khạo được không?"

 

Một loạt câu hỏi thốt ra từ miệng nàng, lời cuối cùng nói ra, gần như khẩn cầu.

 

Làm một đại tiểu thư như vậy, thật sự không dễ dàng.

 

Nhưng mà trả lời nàng chỉ có hai chữ lạnh băng như cũ.

 

【 Không được. 】

 

Mọi chờ mong tức khắc tan biến, An Cửu ngồi xổm trong tủ quần áo đen nhánh, muốn nói nước mắt đã tuôn trào.

 

【 Theo hệ thống kiểm tra đo lường, ký chủ rất có hảo cảm với Bùi Tịch. 】

 

An Cửu vẻ mặt đưa đám nói: "Ngươi không hiểu đâu, Bùi Tịch đó là hắc liên hoa chỉ có thể nhìn từ xa chứ không thể động vào. Ta ở ngoài sách đương nhiên có thể có hảo cảm với hắn, nhưng ngươi muốn ta yêu đương với hắn, ta nhất định chạy thật xa!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nói tới đây, An Cửu không khỏi nhớ lại cốt truyện của Bùi Tịch trong sách.

 

Bùi Tịch, nam phụ mỹ cường thảm đúng tiêu chuẩn, không chỉ là nam phụ, còn là phản diện cuối cùng ẩn giấu sâu nhất trong sách.

 

Bùi Tịch và nữ chính Lâm Thanh Nghiên quen biết từ nhỏ, Lâm Thanh Nghiên là người thừa kế sơn trang đúc kiếm, Bùi Tịch là thiếu chủ Dược Vương Cốc. Cha mẹ hai người còn là bằng hữu, hai nhỏ vô tư coi như thanh mai trúc mã.

 

Lâm Thanh Nghiên sau khi thành niên ra ngoài rèn luyện, Bùi Tịch nghe nói việc này, liền đi theo, một đường hộ tống Lâm Thanh Nghiên.

 

Bùi Tịch từ nhỏ làm bạn cùng dược liệu, một tay y thuật siêu phàm, hành y cứu vô số người. Hắn tính tình ôn hòa, không tranh với đời, không giống người trong giang hồ, ngược lại giống công tử thế gia ôn nhuận như ngọc.

 

Sở dĩ như thế, là bởi vì hắn mới sinh ra liền gặp phải chuyện ngoài ý muốn, kẻ thù của Dược Vương hạ độc trên người hắn, khiến toàn thân Bùi Tịch gân mạch đứt đoạn, từ đây không được tập võ, thậm chí không thể tự do đi lại, phải ngồi xe lăn.

 

Trừ điều này ra, mỗi tháng vào thời điểm cố định hắn sẽ phát bệnh, chịu vạn độc hành hạ.

 

Quanh năm suốt tháng bị tra tấn, Bùi Tịch luyện một thân tính tình tốt, bất luận khi nào cũng mang mặt nạ ôn tồn lễ độ, không thất thố trước người khác.

 

Nếu chỉ là như vậy, An Cửu cũng sẽ không kháng cự mà yêu đương với hắn.

 

Nói kháng cự, không bằng nói nàng sợ hãi.

 

Bùi Tịch không chỉ đơn giản là nam phụ thâm tình, hắn còn là một boss phản diện! Còn là boss phản diện có IQ siêu cao ở sau màn đùa bỡn người khác trong lòng bàn tay mà An Cửu thích nhất!

 

Manh mối chính của quyển sách《 Nhất kiếm Phi Sương 》 này, liên quan đến một quyển bí tịch thần công thất truyền đã lâu.

 

Truyền thuyết trăm năm trước, có một vị cao thủ tuyệt thế ngộ ra một loại công pháp, công pháp này cho dù là ai cũng có thể tu luyện, ngay cả không có chút căn cốt nào, không có nửa điểm năng lực, chỉ cần dựa theo phương thức viết trong bí tịch, đều có thể luyện thành thần công tuyệt thế. Cho dù là phế nhân gân mạch đứt đoạn, cũng có thể mượn sức mạnh của thần công chữa trị thân thể, khôi phục sức khoẻ.

 

Hôm nay của trăm năm sau, có lời đồn bí tịch xuất thế, toàn bộ giang hồ tức khắc phong vân sấm dậy.

 

Cùng với bí tịch hiện thế, vô số âm mưu quét đến.

 

Bùi Tịch gân mạch đứt đoạn, tất nhiên muốn có bí tịch.

 

Thực tế, mấy năm trước, hắn đã ngầm tìm kiếm các loại phương pháp chữa khỏi cho bản thân, tuy hắn không có võ công, dựa vào y thuật cũng được rất nhiều nhân sĩ giang hồ tôn kính, nhưng ai cũng không biết, kỳ thật độc thuật của hắn hơn xa y thuật.

 

Suy cho cùng từ xưa y - độc không phân biệt.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com