“Anh Yến, phía sau có người bám theo. Đệt, chiếc BMW đỏ này trông ngầu phết!”
Giọng Lâu Thượng líu lo qua bộ đàm. Vân Yến liếc gương chiếu hậu, rồi thản nhiên dời mắt, như thể đã biết từ trước.
Tô Ý thì nhìn thêm vài lần. Trông hơi quen, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng chưa yên được hai phút, giọng Lâu Thượng lại vang lên trong bộ đàm:
“Mấy người xem giúp trên nóc xe tiểu gia có rơi gì không.
Vừa nãy ‘bùm’ một tiếng đập lên nóc, giờ vẫn còn tiếng sột soạt. Mau xem thử là cái quái gì đi!”
Nhờ có Lôi Du mở đường phía trước, mấy xe phía sau hầu như không gặp trở ngại gì lớn. Dù có thây ma lảng vảng, chúng cũng chưa kịp lại gần đã bị khói xe tạt đầy mặt.
Lúc này, lời của Lâu Thượng trong khoang xe yên tĩnh bỗng dưng nổi bật, ầm ĩ.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.