“Anh em với bạn gái anh ấy mời em đi ăn cơm, nhưng mà em còn chưa làm xong bài tập nữa.”
Quý Duy Thanh nói ngay không hề do dự: “Vậy đổi dịp khác, việc học quan trọng hơn.”
Tống Thời Hạ dịch tay lên phía trên, nhéo một cái: “Nhưng đây là lần đầu được gặp chị dâu tương lai, em tò mò lắm.”
Hô hấp của Quý Duy Thanh dần trở nên nặng nề: “Về sau còn nhiều dịp.”
“Em không muốn, nếu anh không giúp em thì hôm nay em thức thâu đêm làm cho xong.”
Quý Duy Thanh cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở: “Trường em mà không làm bài tập thì sẽ thế nào?”
“Sẽ chẳng thế nào cả, nhưng em sẽ ngại.”
Tống Thời Hạ ôm eo anh làm nũng: “Đi mà, xin anh đấy, làm ơn đi, giúp em lần này thôi.”
Quý Duy Thanh bóp trán: “Em còn bao nhiêu bài?”
Tống Thời Hạ lập tức đáp ngay: “Còn mười bài toán, 5 bài vật lý với hóa học.”
“Làm xong hẵng đi.”
Tống Thời Hạ lại ôm ghì lấy anh:
“Đợi em làm xong chẳng biết đến bao giờ, chẳng lẽ anh có thể yên tâm để em ra ngoài vào tối muộn à?”
“Bài vở của em cứ muốn nhờ anh làm hộ, thế đến khi thi thì em định thế nào?”
Tống Thời Hạ nhỏ giọng:
DTV
“Thực ra em cảm thấy kiến thức mà thầy cô giảng trên lớp đơn giản lắm, nhưng cô Mạnh cứ khăng khăng muốn em tới lớp cho nhanh thích ứng với tiến độ học tập.
Em không tiện từ chối ý tốt của cô ấy, nếu không, em đã về nhà tự học rồi.”