Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 85





Cho đến một ngày, Niệm Thanh tỉnh trong lòng Tạ Quân Từ, liền thấy tiếng chim hót, gió xuân từng cơn.

Cô bé buồn ngủ mà chớp chớp mắt, những bóng cây che phủ ngoài cửa sổ, ngây nửa ngày bỗng nhiên phản ứng , vung vẩy tay cửa sổ xem.

Tạ Quân Từ ôm cô bé đến bên cửa sổ, một màu xanh lục bất tận liền chiếu trong mắt cô bé.

Cô bé mở to mắt, vui vẻ : “Mùa xuân, là mùa xuân ạ?”

Thực là vì địa lý khác , cô bé sinh trưởng ở phía bắc của đại lục, và trong lúc Niệm Thanh hề , Tạ Quân Từ mang cô bé vượt qua hơn nửa lục địa, đến cực nam.

Cho dù là tháng rét lạnh nhất ở phương bắc, phương nam cũng là một khung cảnh ấm áp.

Tạ Quân Từ trả lời, chỉ đưa tay xoa xoa đầu cô bé.

Bất kể như thế nào, đối với cô bé mà , mùa đông gian nan nhất , qua .

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Sau khi đến phương nam, Niệm Thanh vui vẻ lên trông thấy. Cô bé thể cần khoác áo choàng của Tạ Quân Từ nữa, những bộ quần áo mà Tạ Quân Từ đặt cho cô bé tác dụng, cô bé thể tự chạy ngoài chơi.

Trước khi khỏi cửa, Tiểu Niệm Thanh chút kìm nén , cô bé nỗ lực đè nén sự hưng phấn ngoài chơi của , Tạ Quân Từ chải đầu cho cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trình độ chải tóc của Tạ Quân Từ thực sự dám khen, bây giờ qua gần một tháng, mới miễn cưỡng học cách tết hai b.í.m tóc nhỏ đối xứng lệch.

Sau khi buộc tóc xong, cô bé cần ôm nữa. Tạ Quân Từ mở cửa phòng, cô bé liền tự chạy ngoài, rõ ràng là kìm nén đến phát bực .

Bất kể Ngu Niệm Thanh chạy như thế nào, Tạ Quân Từ đều ở phía nhanh chậm mà theo cô bé.

Quần áo trang phục của hai giống thường, dung mạo xuất chúng, nhanh trở thành tiêu điểm đường.

Sát khí Tạ Quân Từ mấy ngày nay Niệm Thanh mài mòn ít. Khi theo cô bé, ánh mắt vẫn luôn đặt cô bé, mang theo chút dịu dàng và cưng chiều mà chính cũng nhận .

Người ngoài , giống một cha trẻ tuổi tuấn mỹ và thanh lãnh, đang mang theo nàng con gái nhỏ đáng yêu của ngoài du ngoạn, hình ảnh vô cùng mắt.

Tiểu Niệm Thanh gần bốn năm tháng ngoài chơi, bây giờ quả thực là vui vẻ chạy nhảy khắp nơi, lúc thì sờ sờ cây đại thụ ven đường, lúc thì ló đầu ngó nghiêng các gánh hàng rong.

Đang chạy thì cô bé loạng choạng, mắt thấy sắp ngã, như một cơn gió thổi qua, cô bé nhẹ bẫng đáp xuống đất.

Tiểu Niệm Thanh mở to mắt, cô bé quỳ rạp mặt đất, cái đầu nhỏ đầy dấu chấm hỏi, trông vẻ xảy chuyện gì.

Tạ Quân Từ một tay xốc cô bé lên, thong thả ung dung lấy khăn , lau sạch bùn đất tay cô bé, phủi phủi quần áo, để mặc cô bé tiếp tục vui đùa.

Nơi là thành trì cuối cùng họ dừng chân ở thế gian khi trở về Tu Tiên giới, Tạ Quân Từ dự định sẽ mua thêm vài thứ ở đây để mang về dùng.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com