Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 278



Cô bé quấn chăn giường, còn Tạ Quân Từ thì ở bên bàn, dùng chân khí hâm nóng sữa của linh thú trong cốc.

“Ca ca lạnh ạ?” Hắn thấy cô bé nhẹ nhàng .

Tạ Quân Từ đầu, liền thấy cô bé đang ngơ ngác chằm chằm ngoài cửa sổ, hình nhỏ bé trông chút cô đơn.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Cô bé : “Ở đất chắc sẽ lạnh lắm.”

Tạ Quân Từ chút đành lòng, xoay , đưa chiếc cốc đựng sữa cho cô bé.

“Sẽ .” Hắn : "Thổ địa công công sẽ đắp thêm chăn cho những ngủ đất.”

Niệm Thanh ngẩng đầu về phía .

“Thật ạ?” Cô bé nhỏ giọng hỏi.

Nhìn khuôn mặt ngây thơ đơn thuần của cô bé, Tạ Quân Từ nhẹ nhàng gật đầu.

“Thật sự.” Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô bé: "Người nhà của cũng đang ở đất, nơi đó của họ nhà cửa, đồ ăn bao giờ hết, phiền não, mỗi ngày đều ăn no mặc ấm.”

Đôi mắt trĩu nặng của Tạ Quân Từ về phía ngoài cửa sổ, : “Đợi đến khi họ sống vui vẻ , sẽ đổi một phận khác, để bắt đầu cuộc đời.”

Niệm Thanh uống xong sữa, cô bé nhoài đầu gối Tạ Quân Từ, tay Tạ Quân Từ thì nhẹ nhàng đặt lưng cô bé.

Vẻ mặt cô bé định hơn một chút, ngón tay cô bé nghịch vạt áo , bằng giọng non nớt: “Sư cũng ca ca ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngón tay của Tạ Quân Từ lưng cô bé chợt siết thành quyền, đó từ từ buông .

“Đã từng .” Hắn cụp mắt xuống, lạnh nhạt .

Chuyện của Tạ Thanh Vận là vết sẹo trong lòng , Tạ Quân Từ lừa dối cô bé, nhưng cũng nhắc tới. May mắn là, Niệm Thanh hỏi thêm nữa, cô bé uống sữa nóng, Tạ Quân Từ an ủi, dần dần buồn ngủ và .

Trẻ con luôn tin những câu chuyện cổ tích , bởi vì quá nhiều chuyện thể nhận thức , vì hiểu, cũng bớt nhiều thống khổ.

Chỉ còn lớn với những gợn sóng khơi dậy trong lòng, im lặng đó, bầu trời bên ngoài đang dần sáng lên.

Bảy ngày trôi qua trong nháy mắt, mùa đông như thể từng đến.

Tổng cộng chỉ lạnh mấy ngày như , đợi đến khi Niệm Thanh hồi phục tinh thần , cỏ non nhú mầm, gió cũng dần dần bắt đầu ấm áp, chỉ còn những cây lớn cần một tháng thời gian để mọc lá cây mà thôi.

Nhóc con vô cùng đờ đẫn, hoài nghi nhân sinh mà hỏi nhiều "mùa xuân đến ", khi nhận câu trả lời khẳng định, vẫn chút dám tin.

Tổng cảm giác chỗ nào đó kỳ kỳ.

Mùa xuân của Thương Lang Tông, sẽ dài hơn bên ngoài vài tháng. Đợi đến khi thế giới bên ngoài môn phái cũng đến mùa xuân năm , mùa mới thể tiếp tục.

Các sư dùng những cách khác để thu hút sự chú ý của cô bé, thành công cô bé dần dần quên sự hiểu và phiền muộn đối với mùa.

Tần Tẫn thỉnh thoảng sẽ biến thành rồng để chơi với cô bé, đây chính là vũ khí tối thượng, dỗ trẻ con trăm trăm trúng.

Tần Tẫn bây giờ cũng còn ghét rồng của như nữa, thậm chí còn nhịn mà nghĩ, Niệm Thanh bây giờ còn quá nhỏ, đợi đến khi cô bé lớn lên, chừng còn thể chở cô bé du ngoạn những ngọn núi và con sông tươi .


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com