Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 263



Sắc mặt Tô Khanh Dung cũng lạnh xuống, phẩy tay áo rời khỏi đỉnh núi chính.

Trên đường trở về, Tô Khanh Dung càng nghĩ càng giận, quan trọng nhất vẫn là giận chính .

Câu đó thể ngu ngốc hỏi như , Tần Tẫn ghét là chuyện rõ ràng ? Hắn cứ cố tình tự rước lấy sự nhàm chán.

Vừa châm chọc chèn ép là , vì Tần Tẫn vô tình như cũng dính dáng đến mà bực cũng là .

(Mèo edit: Thật Dung Dung đáng thương, từ nhỏ bắt, giam cầm, hiểu thứ sự và tình cảm của con , Dung Dung chỉ như một đứa trẻ to xác thôi, thấy thương Dung Dung ghê.)

Tô Khanh Dung chút phiền muộn, đến mức cả khối đồ vật giá trị liên thành, cả m.á.u thịt và vảy đen mà Tần Tẫn tự hại để đưa, cũng thấy chướng mắt.

Hắn tuy miệng , nhưng nghĩ đến việc Tần Tẫn thật sự tự hại .

Tần Tẫn thế mà cùng tranh chấp một chút như đây, thà rằng tổn thương chính cũng phân rõ giới hạn với …

Lần Tô Khanh Dung chủ động chữa bệnh cho Tần Tẫn, một lòng chuyên tâm nghiên cứu thuốc giải cho , vốn dĩ vì mục đích cò kè mặc cả với Tần Tẫn cuối cùng, nhưng vốn dĩ rốt cuộc mong đợi phản ứng gì của , chính Tô Khanh Dung bây giờ cũng chút .

Có lẽ, là trong thời gian qua với Tạ Quân Từ, dần dần trở nên chút tham lam .

Tô Khanh Dung trở ngọn núi của , vì tâm trạng mà trực tiếp đóng cửa ngoài.

Bên , hắc long cái sọt đè bẹp, hình lớn hơn một chút, chỉ nửa thể gọn trong sọt.

Vết thương ngừng chảy máu, chẳng qua rồng là một chủng tộc mạnh mẽ và quý giá như , thường sẽ thương, chỉ cần thương là sẽ lành chậm, lành lặn ít nhất cần mấy tháng thời gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Một con hắc long khỏe mạnh thương một mảng nhỏ, để lộ m.á.u thịt ngừng chảy bên trong, trông chút ghê .

Hắn nhắm mắt lặng lẽ bò, liền thấy thở của Tạ Quân Từ đến gần.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

“Tô Khanh Dung ?” Đến gần, Tạ Quân Từ hiểu .

Hắc long giật giật râu, ngẩng đầu.

“Không .” Hắn lười biếng trả lời.

“Ngươi thế mà thể chuyện, xem hồi phục tồi.” Tạ Quân Từ chút kinh ngạc, : " ngươi vẫn là chuyện thì thích hơn.”

Hắc long rốt cuộc mở mắt, mất kiên nhẫn : “Cút, đừng phiền lão tử.”

Tạ Quân Từ liếc vết thương , đại khái đoán chắc là chuyện gì vui với Tô Khanh Dung.

“Tính tình của ngươi sửa .” Tạ Quân Từ chân thành : "Nếu Thanh Thanh vẫn sẽ sợ hãi ngươi.”

Hắc long trừng mắt lên, nó cao giọng : “Bản tọa hiếm lạ.”

Tần Tẫn vốn dĩ phục vị trí đại sư của Tạ Quân Từ, dù cũng lớn tuổi hơn Tạ Quân Từ, thời gian tu luyện cũng dài hơn , tự nhiên thích những lời .

Hai chuyện hợp , nửa câu cũng thấy thừa. Tạ Quân Từ hề tức giận, rời khỏi đỉnh núi chính tu luyện.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com