Hắn và Tạ Quân Từ giống , đều nghiêm khắc với bản . Cho dù giới Tu Tiên bây giờ còn từ chối thức ăn như đây, việc hấp thụ một cách thích hợp những món ăn từ linh nhục, linh thực, chừng còn lợi cho cơ thể, nhưng những theo đuổi khổ tu vẫn cứ một mực đụng đến.
Đáng tiếc, bây giờ chỉ là một con hắc long thể chuyện.
Ngu Niệm Thanh dường như vẫn luôn nhớ mãi hành động đút thuốc cho của Tô Khanh Dung mấy ngày nay, cô bé cũng đút đồ ăn cho long long.
Cô bé ngó trái ngó , cảm giác ai chú ý đến , đó nhanh chóng bóp miệng hắc long, đút quả nho mang đến , nhanh chóng rút tay về, như một tên trộm.
“Ăn ngon lắm! Tối qua em đặc biệt giấu cho đó.” Cô bé dùng khí âm lí nhí : "Có ngon ạ?”
Hắc long: "……"
Nếu là hình , bây giờ thật sự sẽ nổi gân xanh.
Không vì cô bé đút cho ăn, trải qua mấy ngày giày vò trong tay cô bé, tâm tính của khoan dung hơn nhiều.
Hắn đơn thuần chỉ cảm thấy sinh vật như trẻ con quả nhiên khó nuôi, chỉ cần để ý một chút là sẽ tự tìm đến nguy hiểm.
Việc Tô Khanh Dung cho Ngu Niệm Thanh đút thuốc cho là lý do. Răng rồng là một vũ khí nguy hiểm, cho dù bây giờ thể cử động, nhưng chỉ cần lúc Ngu Niệm Thanh rút tay về một chút may, răng nanh nhẹ nhàng lướt qua ngón tay cô bé, đều sẽ cho bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của cô bé rách đến m.á.u thịt bầy nhầy.
Vừa động tác của cô bé, quả thực thót tim một phen.
So với chuyện , việc cô bé tự ý đút cho ăn, thì thật … Ừm, ngọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Một bên thưởng thức vị ngọt, một bên hắc long mặt biểu cảm mà nghĩ, Tạ Quân Từ và Tô Khanh Dung việc kiểu gì , hai mà trông nổi một đứa trẻ ?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Lúc , một thở khác đến gần, bất kỳ tiếng bước chân âm thanh nào, hắc long , là Tề Yếm Thù đến.
“Thanh Thanh.” Quả nhiên, Tề Yếm Thù mở miệng .
Thân hình nhỏ bé của Ngu Niệm Thanh run lên, cô bé ngẩng đầu, mặt lộ vẻ chột và giả ngây của một đứa trẻ ngang bướng bắt quả tang. Cô bé chớp chớp mắt, ngây thơ : “Sư hổ.”
“Đã là đụng miệng của nó, hiểu ?” Tề Yếm Thù đưa tay xoa xoa đỉnh đầu cô bé: "Răng rồng nhọn, nguy hiểm.”
Vẻ mặt cô bé ngơ ngác, cô bé lí nhí : “Sao ngài ạ?”
Cô bé lúc đút đồ ăn đặc biệt xung quanh, rõ ràng ai mà.
Tề Yếm Thù hừ một tiếng, nhưng hề chỉ trích cô bé, chỉ : “Đi thôi, ăn sáng.”
Mấy nam nhân của Thương Lang Tông đầu tiên nuôi trẻ, đối với cô bé là vô tận cưng chiều. Trừ Tần Tẫn lúc mới gặp mặt oai phủ đầu, họ đến cả một câu nặng lời cũng từng với cô bé.
Hệ thống thì khác, nó vẫn luôn cho rằng gánh vác trách nhiệm chăm sóc nữ chính.
Đối với Thương Lang Tông, Ngu Niệm Thanh chỉ là một đứa trẻ bốn tuổi mà thôi, nhưng đối với hệ thống mà , nhóc con của nó chính là nữ chính của thế giới tương lai, là lãnh tụ tương lai của giới Tu Tiên. Nó tuyệt đối thể chịu đựng việc cô bé khả năng sẽ thương hoặc chệch đường.