Tô Khanh Dung ngờ, tu luyện một cách đàng hoàng còn khó chịu hơn cả việc đánh một trận. Tạ Quân Từ lúc tu luyện vô cùng hà khắc và tình , Tô Khanh Dung, luôn lười biếng trốn việc tu luyện, gian nan mới thể đạt yêu cầu của .
Cùng Tạ Quân Từ tu luyện một canh giờ, bóng ma tâm lý của Tô Khanh Dung ít nhất về núi liệt một tháng mới thể bù .
— Còn bằng cứ đánh một trận như cho xong!
( Mèo edit: Tội Dung Dung quá cơ , ha ha ha)
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tạ Quân Từ nghiêng đầu, thấy Tô Khanh Dung hộc máu, chân thành : “Thân thể ngươi yếu đuối, tu vi thấp, nỗ lực tiến thủ, cho nên thể mới chịu nổi việc điều động chân khí kịch liệt như . Cứ thế một thời gian dài, ngươi chừng đến cả Thanh Thanh cũng đánh .”
Dừng một chút, bổ sung: “Làm sư , sẽ mất mặt.”
Tô Khanh Dung càng hộc m.á.u hơn.
Trước đây Tạ Quân Từ miệng bao giờ tranh cãi với , còn tưởng Tạ Quân Từ lòng gì, bây giờ Tạ Quân Từ chuyện với , Tô Khanh Dung mới phát hiện công lực châm chọc của Tạ Quân Từ cũng hề kém cạnh.
Sự khác biệt duy nhất là, lúc châm chọc khác là cố tình chọn những lời khó để , còn Tạ Quân Từ thì đều là những lời thật lòng của , cũng ý định cố tình mắng chửi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tạ Quân Từ cảm thấy hôm nay họ giao lưu tình cảm sư , mở miệng : “Sư tôn thích quản sự, như vầy , mỗi tháng sẽ đến kiểm tra tiến độ tu luyện của ngươi.”
Cơ thể Tô Khanh Dung chấn động, yếu ớt hỏi: “Sư , đang trả thù vì từng năng lựa lời ?”
Tạ Quân Từ hiểu qua, Tô Khanh Dung cảm giác trong cổ họng bắt đầu dâng lên vị tanh ngọt.
Buổi tối, Tạ Quân Từ đưa Tiểu Niệm Thanh ăn xong bữa tối về núi.
Niệm Thanh đồ xong, nhanh như chớp chui ổ chăn, liền nhắm chặt mắt , khác với đây mỗi tối đều quấn lấy đòi ôm hoặc kể chuyện.
Tạ Quân Từ chút bất ngờ: “Thanh Thanh hôm nay ngoan ?”
Cô bé đang nhắm chặt mắt, hàng mi khẽ run, cô bé nheo mắt thành một khe, lẩm bẩm : “Em ngủ sớm một chút, ngày mai xem nhị sư sớm.”
Nghĩ đến Tần Tẫn đây cô bé tránh còn kịp, bây giờ thành món hàng hot, Tạ Quân Từ ghen như Tô Khanh Dung, ngược chút buồn .
“Thanh Thanh là thích rồng, là thích nhị sư ?” Hắn hỏi.
Niệm Thanh mở to mắt, cô bé hiểu : “Không là một ạ?”
Tạ Quân Từ : “Tần Tẫn là vì thương mới biến thành tiểu long, đợi thêm mấy ngày nữa khỏe , sẽ khôi phục dáng vẻ ban đầu, khi đó Thanh Thanh còn thích ? Còn sẽ ôm ?”
Câu hỏi chất vấn tâm hồn của Tạ Quân Từ nhóc con ngây .
Đối với cô bé mà , cho dù tai cô bé rồng chính là sư , sư chính là rồng, nhưng vẫn khó thể thật sự đặt hai một để đối đãi.