Tu vi Nguyên Anh rõ ràng chịu nổi sự tiêu hao khi kiểm tra một cơ thể lớn như . Tô Khanh Dung cảm thấy kiệt sức, liền cảm thấy một luồng sức mạnh từ lưng cuồn cuộn ngừng truyền đến cho , là Tề Yếm Thù.
Có Tề Yếm Thù trợ giúp, Tô Khanh Dung dễ dàng dùng sức mạnh của một vòng khắp hắc long, điều vô cùng hưng phấn, dù ai cũng thể kiểm tra cơ thể cho rồng.
Sau khi dò xét một hồi, sắc mặt Tô Khanh Dung dần dần trở nên nghiêm túc.
Hắn đầu, về phía Tề Yếm Thù.
“Đệ tử chắc chắn, nhưng mà… trạng thái của nhị sư giống như là trúng độc.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tạ Quân Từ hiểu : “Đệ trúng độc khi nào, tại chúng phát hiện?”
“Rất thể là trúng độc từ một tháng lúc trở về, chỉ là chịu đựng giỏi, chúng cũng để trong lòng.”
Tạ Quân Từ và Tần Tẫn thường xuyên ngoài, cũng thường xuyên mang thương trở về. Đặc biệt là Tần Tẫn, thù với Long tộc, vì Long tộc cấu kết với Yêu hoàng của Yêu giới, nên Yêu giới cũng thù với .
Tần Tẫn nào rèn luyện cũng cứ Yêu giới, là để gây sự, một đầy m.á.u tanh mà trở về, mấy năm nay vẫn luôn như .
Thương Lang Tông cũng xem việc thương là chuyện gì to tát, Tần Tẫn cũng , cho nên lúc đó ai để ý Tần Tẫn, về lộ mặt, trúng độc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tề Yếm Thù chau mày, lạnh lùng : “Thế mà thể cho thương thành thế , mấy năm nay học những thứ gì đều học bụng chó cả , đúng là đồ vô dụng.”
Các tử đều quen với việc sư phụ mắng chửi, Tạ Quân Từ về phía Tô Khanh Dung.
“Có thể tra trúng độc gì ?” Hắn hỏi.
“Có thể thì thể, nhưng hình thể của sư bây giờ quá khổng lồ, bất kể là chẩn đoán bệnh là phương thuốc giải độc mà điều chế, đều chút khó khăn.” Tô Khanh Dung : "Tốt nhất là cho thể khôi phục một chút ý thức, trở hình , mới thể bắt đầu trị liệu tiếp theo hơn.”
Có thể cho một tu sĩ Phân Thần kỳ trúng độc, thể tưởng tượng đó là loại độc lợi hại bình thường. Chỉ là Tô Khanh Dung trong lòng tính toán, cho dù đó là độc gì, hiện tại cũng Tần Tẫn trúng độc như thế nào, cũng thể dùng m.á.u của thuốc dẫn để giảm bớt trạng thái của Tần Tẫn.
Chẳng qua, nếu Tần Tẫn cứ duy trì rồng, chính dù cho hết cả m.á.u cũng đủ.
Hơn nữa…
“Tần sư thương nặng.” Tô Khanh Dung trầm giọng : "Ta là vốn trọng thương, là vì trúng độc mà thương. Nếu chúng muộn thêm nửa tháng nữa, chỉ e cũng còn kịp nữa.”
Sắc mặt Tề Yếm Thù đen như đ.í.t nồi, trong mắt là sự lạnh lẽo âm hàn.
Từ khi Ngu Niệm Thanh, các tử ít khi thấy qua vẻ mặt của .
Họ đối với Tề Yếm Thù kính sợ khắc sâu xương, thấy biểu cảm của , giọng Tô Khanh Dung run lên, đem những lời vốn định thỉnh Tề Yếm Thù tiên dùng sức mạnh giúp hóa giải để tỉnh nuốt ngược trong.