Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 207





Tạ Quân Từ bây giờ cứ nghĩ đến Tô Khanh Dung là nổi giận, miễn cưỡng đè nén tâm trạng của , dịu giọng hỏi: “Vừa dọa đến Thanh Thanh ?”

Niệm Thanh lắc đầu, cô bé ôm chặt lấy cổ Tạ Quân Từ.

Cô bé tuổi còn nhỏ, thế nào để biểu đạt cái loại tâm trạng .

Đại khái là lớn cãi vui, trẻ con liền chút , cũng hiểu tại họ ghét đến .

Cô bé vốn dĩ mấy ngày nay hứa với Tô Khanh Dung, cùng chơi đùa, còn hứa sẽ bảo vệ . hôm nay thấy Tạ Quân Từ vui, cô bé chút sợ, chủ động hỏi những vấn đề liên quan.

Họ trở về ngọn núi của Tạ Quân Từ.

Mãi cho đến khi thấy sân nhỏ quen thuộc mà chút xa lạ mặt đất, cô bé vốn đang ủ rũ rốt cuộc vui vẻ trở .

Nói là hiệu ứng chim non cũng , hoặc là vì Tạ Quân Từ cứu cô bé, tiếp nối thói quen sinh hoạt của hai em Niệm Thanh. Tóm trong lòng cô bé, thật càng công nhận cái sân nhỏ mới là nhà mới.

Tuy cô bé cũng thích Tề Yếm Thù, nhưng cung điện của Tề Yếm Thù thật sự quá lớn, cảm giác của một gia đình, cho nên ở thời gian lâu đến , cũng một ảo giác như đang thăm họ hàng.

Đợi đến khi ở một , tâm trạng của Tạ Quân Từ rõ ràng cũng hơn nhiều.

Họ cũng giống như đây ở nhân gian, trò chuyện về những gì Tạ Quân Từ trải qua trong một tháng , Tạ Quân Từ thuận tiện dạy cô bé chơi những món đồ chơi mua, buổi chiều nhanh trôi qua.

Buổi tối, Tạ Quân Từ mở hộp thức ăn, đồ ăn trong hộp hâm nóng bằng linh thạch đều còn nóng hổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhìn thấy những món ăn rực rỡ muôn màu nhưng tinh xảo bên trong, Tạ Quân Từ khỏi chấn động.

Hắn thật sự ngờ, sư tôn am hiểu nấu cơm đến , hơn nữa thể , Tề Yếm Thù lúc những món kiên nhẫn, mới thể nấu những món ăn tinh xảo đến thế.

Tạ Quân Từ nhịn mà về phía cô bé bên cạnh.

Con nhóc , đến cả sư tôn cũng chống đỡ nổi nó.

Thật Niệm Thanh ở đỉnh núi chính một tháng , sự dạy dỗ cố tình của Tề Yếm Thù, cô bé cơ bản học cách tự dùng muỗng ăn cơm. Tạ Quân Từ , vẫn từng chút một đút cho cô bé, cô bé cũng ngoan ngoãn tiếp nhận.

Có thể tự ăn cơm, đương nhiên là nhất .

Bầu khí giữa hai vẫn luôn hòa thuận vui vẻ — cho đến khi tắt đèn ngủ.

Tạ Quân Từ cũng giống như đây, để một ngọn đèn nhỏ bên ngoài, mang đến ánh sáng mờ mờ, còn thì bên mép giường dỗ Niệm Thanh ngủ.

Cô bé xuống, liền bắt đầu lật qua lật , cuối cùng tủi : “Em ngủ !”

Tề Yếm Thù hưởng thụ, trường kỷ của thật sự mềm.

Quen với trường kỷ của , trở về chiếc giường bình thường, thật sự cứng cộm.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Huống chi, cô bé quen khác ôm ngủ.

Tạ Quân Từ dỗ lâu, cô bé lăn qua lăn chính là ngủ , còn chút mè nheo, nức nở đòi Tạ Quân Từ ôm.

Tạ Quân Từ còn cách nào khác, chỉ thể ôm dỗ.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com