Hắn tới vài bước, thấy Niệm Thanh dường như mâu thuẫn chết, trốn lưng Tô Khanh Dung chịu ló đầu , Tần Tẫn liền dừng bước, một gối quỳ xuống.
“Ngu Niệm Thanh, xin .” Tần Tẫn sống lớn từng , trừ đối với Tề Yếm Thù , còn từng cúi đầu khác, huống chi đối phương là một đứa trẻ nhỏ xíu, điều cho giọng của vô cùng cứng nhắc: “Xin .”
Vạt áo Tô Khanh Dung giật giật, Niệm Thanh như một con vật nhỏ cẩn thận ló đầu , đôi mắt to chớp chớp .
“Tại ạ?” Cô bé chút hiểu.
Tần Tẫn nghẹn lời, hiểu lầm. Hắn thầm nghĩ, con nhóc , xin nó còn , lẽ nào còn tự thuật tất cả chi tiết, nó mới hài lòng ?
Kết quả, thấy cô bé lí nhí : “Là em sai mà, tại xin em ạ?”
“Bởi vì quá hung dữ.” Tần Tẫn mặt biểu cảm .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Niệm Thanh do dự một chút, cô bé quả thực cảm thấy quá hung dữ, nhưng cô bé vẫn cố gắng : “Là Thanh Thanh sai , nên trèo lan can. Nhị sư quan tâm Thanh Thanh nên mới hung dữ.”
Tần Tẫn sững sờ.
Hắn ngờ, vật nhỏ phân biệt trái đến …?
Tuy rằng thật quan tâm cô bé, chẳng qua là quá phiền một đứa trẻ ngang bướng. logic của cô bé rõ ràng, thế mà còn tự kiểm điểm. Điều chút ngoài dự kiến của .
Điều Tần Tẫn , theo bản năng đầu về phía Tề Yếm Thù.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tề Yếm Thù lạnh nhạt : “Ngươi quên mất gì ?”
Tần Tẫn bừng tỉnh, cuối cùng cũng nhớ còn một câu .
“Là sai, sẽ đánh em, cũng sẽ .” Tần Tẫn một cách nặng nề: "Nơi của chúng bao giờ đánh trẻ con.”
Những lời mới là nguồn gốc sợ hãi của Niệm Thanh, Tần Tẫn giải thích, cô bé sợ hãi hỏi: “Thật ạ?”
Tề Yếm Thù gật đầu, ngay cả Tô Khanh Dung cũng gật đầu.
“Thật sự.” Hắn dịu dàng .
Thương Lang Tông quả thực bao giờ đánh trẻ con.
Dù thì Tề Yếm Thù chỉ đánh ba bọn họ thôi.
Trải qua một hành trình hơn nghìn dặm, Tạ Quân Từ cuối cùng cũng đến Thánh Võ Thành.
Thánh Võ Thành là tiên thành lớn nhất và phồn hoa nhất ở Vô Châu Vực, cũng là địa bàn trung tâm của Thế gia Thương Minh. Vì , bộ tiên thành xây dựng vô cùng tráng lệ huy hoàng, mỗi một viên gạch đường đều dùng loại vật liệu nhất, từ những góc cạnh nhỏ nhất cũng toát lên sự giàu và đông đúc của nơi .
Trong thành, đèn đuốc suốt đêm rực rỡ, sáng như ban ngày, và bất kể canh giờ nào, đường cũng đông đến mức chen vai thích cánh. Lại đúng dịp Thế gia Thương Minh cử hành đại lễ đấu giá kéo dài sáu ngày, khách đến Thánh Võ Thành càng đông hơn.
Tất cả các khách điếm trong thành đều chật cứng thì gì, ngay cả cây cối bên ngoài Thánh Võ Thành cũng ít tu sĩ và tử tiên môn đang nghỉ ngơi.
Tạ Quân Từ đội nón rèm che, theo dòng đông đúc tiến bước đường.