… Lẽ nào đối với một đứa trẻ thuần chủng của Nhân tộc mà , độ tuổi của cô bé vẫn còn là nhỏ ?
Nhìn cô bé đang trốn trong chăn chịu ló đầu , Tần Tẫn, luôn kiêu căng ngạo mạn, giờ đây một chút tính khí cũng còn.
Hắn ở Yêu giới hơn nửa năm nay, quen với phong cách sống của Yêu tộc, đầu óc kịp xoay chuyển. Bây giờ thấy con nhóc sợ sệt rụt rè như , dã tính và tinh thần phản nghịch của trẻ con Yêu tộc, rốt cuộc cũng ý thức dường như thật sự hiểu lầm điều gì đó.
Hôm nay lúc Tần Tẫn thấy sư tôn ôm đứa trẻ ngủ, trong lòng còn nghĩ, tuổi mà còn ôm, đúng là nuông chiều quá. Bây giờ , lẽ… vốn dĩ đang ở giai đoạn thể rời ?
Xong , hiểu lầm to .
Tần Tẫn hắng giọng, bằng một giọng chút gượng gạo: “Cái … Ngu Niệm Thanh.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Vừa gọi tên , cái cục phồng nhỏ trong chăn liền run lên, dường như sợ hãi.
Trong lòng Tần Tẫn dâng lên một tia cảm giác nguy hiểm. Nếu sư tôn trở về, thấy một đứa trẻ đang yên đang lành dọa thành thế , thì…
Hắn nhanh chóng dỗ dành đứa trẻ .
Tần Tẫn mà dỗ trẻ con, cố gắng chậm , mở miệng : “Ngươi đây , ở trong chăn ngột ngạt lắm.”
Hắn ngày thường quen kiêu căng ngạo mạn, bất kể cố gắng năng hòa hoãn thế nào, vẫn cứ như một cha hung dữ.
Niệm Thanh vén chăn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bím tóc nhỏ của cô bé buộc bằng pháp bảo nên rối. Chỉ tóc mái trán vì trùm trong chăn mà rối, cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé trông càng thêm đáng yêu vô hại.
Cô bé rụt rè sợ sệt , trong lòng còn ôm đồ chơi của .
Vừa thấy biểu cảm của cô bé, Tần Tẫn liền chút đau đầu.
“Ta … hung dữ ?” Tần Tẫn cố gắng tỏ ôn hòa, cứng nhắc kéo khóe miệng, nở một nụ vì thường xuyên nên trông vẻ vô cùng dữ tợn: "Muội cần sợ, sẽ hại .”
Trong mắt Niệm Thanh, đôi mắt tựa chim ưng của Tần Tẫn đang chằm chằm cô bé chớp, âm u và hung ác, khóe miệng nam nhân còn mang một nụ đáng sợ.
Đến mức thể gặp ác mộng.
Cô bé nhịn mà lùi về , cố gắng giấu con búp bê, trong mắt long lanh nước.
Tần Tẫn thấy cô bé sắp dọa , chỉ cảm thấy thấy mắt của cô bé thì thể giao tiếp. Hắn bước một bước trong điện, định mở miệng: “Muội…”
Thấy gần, Niệm Thanh lập tức “oa” một tiếng dọa .
“Hu hu! Huynh đừng đây! Hu hu hu…”
Bước chân của Tần Tẫn dừng , lập tức cứng đờ tại chỗ.
Cùng lúc đó, bên trong kết giới của đài thí luyện.
Giữa trung, mái tóc dài của Tề Yếm Thù bay múa, đang luận bàn với Tô Khanh Dung, thì bỗng nhiên dừng động tác trong tay, ngược nghiêng mặt, đôi mắt nguy hiểm về hướng đỉnh núi chính.
Bên , Tô Khanh Dung đang chống tay xuống đất ho máu. So với một Tề Yếm Thù y quan chỉnh tề, thanh niên trông vô cùng chật vật, mặt đất là m.á.u tươi đỏ thẫm, rõ ràng, đều là của .