Tần Tẫn xong câu , thấy bộ dạng mờ mịt của cô bé, liền cô bé hiểu.
… Hắn thế là dạy dỗ nữa .
Tần Tẫn trong lòng chút nén giận, trầm giọng : “Hôm nay sư tôn lệnh, bảo trông ngươi, lẽ nào ngươi nên lời ?”
Câu của thì Niệm Thanh thể hiểu .
Bảo cô bé lời một mới quen là khả năng, nhưng một lớn khác ủy thác để trông nom cô bé, thì cô bé quả thực nên lời đó.
Tần Tẫn cho rằng cô bé còn tranh cãi, ngờ cô bé thái độ mà : “Vậy , em lời .”
Hắn vốn định trách mắng cô bé về chuyện ngang bướng trèo lan can, cô bé hết đến khác gián đoạn, khiến cho bầu khí chút kỳ quái.
Tần Tẫn thu khí thế, lạnh lùng : “Ngươi sai ?”
Hắn thấy cô bé đang vê vê ngón tay, nhẹ nhàng gật đầu.
“Nói.” Tần Tẫn nghiêm khắc.
“Biết sai ạ.” Cô bé cúi đầu, lí nha lí nhí .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Quá trình dạy dỗ của Tần Tẫn dễ dàng hơn so với tưởng tượng của nhiều. Hắn còn tưởng Ngu Niệm Thanh sẽ ngụy biện, sẽ chống cự, đến lúc đó sẽ chấn chỉnh quy củ cho cô bé.
Không ngờ cô bé nhận sai nhanh như , hơn nữa trông vẻ… thành khẩn?
Niệm Thanh vốn trông ngoan, cô bé chuyện bâng quơ cũng vẻ chân thành, huống chi là lúc nhận sai. Chỉ cảm thấy cô bé đáng thương một cục, còn lớn bằng một con linh thú con nhà .
Yết hầu Tần Tẫn khẽ động, cô bé cho nhất thời cũng nên gì cho , chỉ thể lạnh lùng cảnh cáo: “Đừng để bản tọa bắt ngươi trèo lan can nữa.”
Niệm Thanh cúi đầu, lời , cô bé lặng lẽ ngước mắt lên, b.í.m tóc nhỏ đầu cũng theo đó mà đung đưa.
“Huynh sẽ đánh em ?” Cô bé lí nhí hỏi.
Tần Tẫn cũng đến mức tay với một vật nhỏ như , nhưng nghĩ đến việc đối xử nghiêm khắc với một đứa trẻ ngang bướng, liền lạnh lùng : “Rất khả năng, xem biểu hiện của ngươi.”
Dị nhân tộc nuôi con chính là như , huống chi là một sinh vật trời sinh da dày thịt béo, tuổi thọ cao như Long tộc. Hơn nữa Tần Tẫn từ nhỏ lớn lên, vì phận con lai mà cũng ít đánh, chấp nhận hình thức nuôi dạy nghiêm khắc như .
Nói xong những lời tàn nhẫn, lùi chân , nhường lối nhỏ, ý là cô bé thể rời .
cô bé im động, vẫn đáng thương co rúm , túm lấy vạt áo .
Tần Tẫn mơ hồ cảm thấy chỗ nào đó kỳ quái. Tiểu hài tử của Yêu tộc Long tộc, hình ba bốn tuổi là độ tuổi thể trèo cây xuống nước, thậm chí cắn c.h.ế.t động vật nhỏ, đứa trẻ cảm nhận sức mạnh, ngược cô bé càng lâu càng cảm thấy… cơ thể nhỏ bé chút yếu ớt?
Thấy cô bé động, Tần Tẫn nhíu mày : “Về , ngẩn đó gì?”
So với vẻ kiêu căng ngạo mạn của ở bên ngoài, là lúc cãi với Tô Khanh Dung trong môn phái, những lời của Tần Tẫn xem như là mang chút tính khí nào mà thẳng, thậm chí còn mang theo chút nghi hoặc.