Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 176





Hắn mở mắt vốn là tìm sự yên tĩnh, kết quả thấy trường kỷ cứ mãi tiếng sột soạt, cô bé đang gì, ồn đến mức thể minh tưởng, ý thức nhịn cứ mãi trôi về phía đó.

Sau đó, Tần Tẫn thấy tiếng cô bé xuống đất, dường như đang về phía .

Tần Tẫn trong lòng bực bội, lẽ nào thật sự tránh khỏi việc giao tiếp thừa thãi với đứa trẻ ?

Hắn mở mắt , thấy cô bé đang ôm đồ chơi của , cô bé rón rón rén một vòng lớn, dường như tránh , mãi cho đến khi bước qua ngưỡng cửa, cô bé mới thả bước chạy ngoài, dáng nhỏ bé một cảm giác như đang bỏ trốn.

Tần Tẫn: |"……"

Sao cảm thấy con nhóc sợ bộ dạng của ?

Nó đến cả sư tôn còn sợ, sợ ?

Bản Tần Tẫn xen chuyện của khác, nhưng dù đây cũng là đỉnh núi, cô bé nếu xảy chuyện gì ngoài ý , cũng phiền phức.

Hắn mặt biểu cảm mà dậy, theo hướng trong thần thức về phía sườn điện.

Rẽ qua góc điện, thái dương Tần Tẫn lập tức giật mạnh.

Chỉ thấy cô bé đang cố sức bò lên lan can cầu thang, bên lan can chính là vực sâu vạn trượng. Cô bé tốn nhiều sức lực cuối cùng cũng bò lên lan can bằng bạch ngọc, đó từ thành vịn rộng bằng hai lòng bàn tay trượt xuống như trượt cầu trượt.

Đây là việc Niệm Thanh từ lâu, chỉ là đây Tề Yếm Thù lúc nào cũng ở đỉnh núi chính, cô bé cơ hội. Bây giờ Tề Yếm Thù , nhị sư mới đến đang ngủ gật, cô bé cuối cùng cũng chọn thời cơ .

Nhìn cô bé loạng choạng bò lên lan can, hệ thống sợ đến sắp ngất , nó run giọng : “Thanh Thanh mau xuống , bên ngoài cao lắm, nguy hiểm quá!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Không nguy hiểm ạ.” Niệm Thanh nghi hoặc : "Sư hổ đây là giả mà.”

Hệ thống sắp tắt thở đến nơi.

Tề Yếm Thù chỉ cảnh giả là ở bậc thang phía điện, cũng chính là nơi họ câu cá , vì nó nối liền với kết giới, cho nên bên ngoài là giả.

đây là phía điện, đây là đường xuống ở sườn điện! Vách núi bên ngoài là thật đó!

Cô bé cảm nhận sự run rẩy của hệ thống, cô bé vui vẻ trượt cầu trượt thành vịn.

Chỉ là đang trượt, cảnh sắc mặt bỗng nhiên bất động, đó cô bé xách lên.

Niệm Thanh ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, một đôi mắt âm trầm chiếu trong mắt cô bé.

“Ngu Niệm Thanh, ngươi đang gì?” Tần Tẫn lạnh lùng .

Sau đó thấy cô bé nuốt nước bọt, ánh mắt cô bé lảng , dám thẳng , còn lí nhí lẩm bẩm: “Huynh hung dữ.”

Tần Tẫn: "……"

Mới một buổi tối, nó đặt cho một cái biệt danh ?

Tần Tẫn đặt cô bé xuống đất, gân xanh trán giật thình thịch.

Cô bé quá ngang bướng, quá vô pháp vô thiên.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Tần Tẫn lớn lên trong một môi trường hà khắc, nhưng cũng cảm thấy đây là chuyện , ngược khi thấy Niệm Thanh như , chút thể chịu đựng .

Ở Yêu tộc, trong Long tộc, những tiểu yêu thể hóa thành hình ba bốn tuổi đầy dã tính, đúng là độ tuổi để dò xét địa vị của những lớn xung quanh và địa vị của chính .


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com