Hắn quét Tô Khanh Dung từ xuống một lượt, thờ ơ : “Chút uy áp mà ngươi cũng đỡ nổi, xem tu vi kém xa .”
Tu vi của Tô Khanh Dung là thấp nhất trong ba tử. Trăm năm Nguyên Anh, tuy đặt ở bên ngoài là kỳ tài hiếm , nhưng ở Thương Lang Tông thì vẻ đủ .
Tần Tẫn liếc mắt một cái Tô Khanh Dung chẳng qua chỉ đang cố giữ thể diện, thật linh khí đang hỗn loạn, nếu ở đây, chỉ e Tô Khanh Dung hộc máu.
Tuy gần một năm gặp vẫn cảm thấy thật kỳ quái, Tô Khanh Dung trở nên yếu ớt như , nhưng cũng ý định mở miệng hỏi. Cũng giống như cảm nhận phía Tô Khanh Dung còn một nhịp tim yếu ớt, cũng để tâm.
Khóe miệng Tô Khanh Dung vẫn treo nụ ôn nhu, : “Tần sư thì vẫn như xưa, một huyết khí, giống như dã thú trong rừng, câu nệ tiểu tiết.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tần Tẫn là hậu duệ mang huyết thống hỗn hợp của Long tộc. Dòng m.á.u lai tạp ở các giới đều chấp nhận, huống chi là hậu duệ của dòng m.á.u lai tạp. Tần Tẫn cực kỳ chán ghét huyết thống của , Tô Khanh Dung như , chính là đang chọc chỗ đau của , mắng mà là súc sinh.
Tần Tẫn ngước đôi mắt âm hiểm lên, lạnh : “Tu vi tiến bộ bao nhiêu, mà cái miệng của ngươi vẫn lanh lợi như . Sao năm đó ở trong lao ngục cắt luôn lưỡi của ngươi , đỡ thả ngoài cắn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tô Khanh Dung thong thả : “Vậy thì vẫn bằng sư . Tô mỗ thích đầu lưỡi của , sư quá hâm mộ Tô mỗ , mà chính cũng cơ hội trích m.á.u một phen, tẩy mùi tanh , để từ đầu chăng.”
Hai lấy một câu hàn huyên, gặp mặt đ.â.m chỗ đau nhất của .
Tu vi của Tô Khanh Dung thấp nhất, nhưng về mặt đấu võ mồm, Tạ Quân Từ và Tần Tẫn bao giờ thắng .
Tần Tẫn tức quá hóa , lạnh lùng : “Tốt, lắm. Đợi gặp sư tôn xong, ngươi cứ chờ đấy cho bản tọa, bản tọa nhất định sẽ lột da của ngươi.”
Hắn đang chuẩn rời , thấy vạt áo của Tô Khanh Dung khẽ động, ngay đó một cô bé nắm lấy vạt áo Tô Khanh Dung, ló đầu từ phía , tò mò , b.í.m tóc đầu lắc qua lắc .
Hóa thở yếu ớt mà cảm nhận ban nãy, là linh thú thứ gì tương tự, mà là một cô bé?
Vậy nên Tô Khanh Dung đỡ uy áp của , cũng là vì bảo vệ cô bé ?
Tần Tẫn liếc Tô Khanh Dung một cái, một cách kỳ quái: “Ngươi nuôi sủng vật ? Hay là dược liệu để hạ dược?”
Tô Khanh Dung còn điềm tĩnh, bỗng nghẹn lời.
Tô thị nhất tộc trời sinh am hiểu dược lý, Tô Khanh Dung cũng . Hắn thường xuyên tìm tòi các loại khả năng, dùng đủ thứ kỳ lạ để hạ dược luyện đan, các loại linh thú yêu thú cũng dùng qua nhiều.