Tiểu Niệm Thanh tại Tô Khanh Dung bỗng nhiên xa cách với như , rõ ràng , còn hứng thú theo cô bé. Bây giờ Tô Khanh Dung cứ thất thần, cảm giác trải nghiệm chơi cùng .
“Huynh chơi cái gì ạ?” Cô bé hỏi.
Tô Khanh Dung sững sờ: “Ta?”
Đối diện với ánh mắt xác nhận của Niệm Thanh, bất đắc dĩ : “Ta xem em chơi là .”
“Vậy thì giống ạ.” Niệm Thanh một cách nghiêm túc và ngây thơ: "Huynh xem em chơi, là đang trông em. Cùng chơi, là cũng chơi thứ thích.”
Cô bé vô cùng công bằng: “Lần và đều là chơi với em, nên đến lượt ạ.”
Lời thì như , nhưng thật Tiểu Niệm Thanh cũng tự tin lắm.
Trước ở trong thôn, cô bé chỉ chơi với những đứa trẻ khác hoặc các chị lớn hơn một chút, chứ cô bé từng thấy lớn chơi trò chơi bao giờ.
Cô bé lí nhí hỏi hệ thống trong lòng: “103 tuổi là lớn ạ? Người lớn chơi đồ chơi ?”
Niệm Thanh thì vô tư hồn nhiên, nhưng hệ thống khó thể trả lời.
Người tu tiên đều bận rộn tu luyện, đương nhiên sẽ chơi đồ chơi. trong nguyên tác, Tô Khanh Dung là một tên phản diện hành sự khó lường, ai mà ?
Hệ thống chỉ thể cổ vũ cô bé: “Bất kể chơi , em hỏi như là tuyệt, lễ phép, là một đứa trẻ ngoan.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Niệm Thanh câu thì vui, cũng hỏi thêm vấn đề gì nữa.
Hệ thống cảm thấy đúng là quá tuyệt vời, nó càng ngày càng cách chăm trẻ… , càng ngày càng cách giao tiếp với ký chủ.
Câu hỏi lọt tai Tô Khanh Dung, sững sờ hồi lâu.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hắn im lặng quá lâu, lâu đến mức Niệm Thanh chút nghi hoặc, mới thấy Tô Khanh Dung chậm rãi : “Ta… thích chơi cái gì. mà…”
Tô Khanh Dung cụp mắt xuống, nhẹ nhàng : “Ta thỉnh thoảng sẽ tự chơi cờ.”
là . Tư liệu của hệ thống cũng Tô Khanh Dung thích chơi cờ vây. Trong nguyên tác, khi g.i.ế.c sư phụ, Tô Khanh Dung dần dần thế lực của riêng , thường xuyên cùng thuộc hạ chơi cờ, chơi là g.i.ế.c luôn.
Niệm Thanh chơi cờ là gì, nhưng cô bé hứng thú : “Vậy chúng cùng chơi nha.”
Hệ thống: "……"
Làm bây giờ, nó chút sợ hãi. Bảo bối mới hơn ba tuổi, mà chơi cờ với phản diện ! Sợ rằng Tô Khanh Dung sẽ luôn kiềm chế tính tình để chơi với cô bé.
Lỡ như Tô Khanh Dung nhẫn nhịn lâu quá, ghi hận Thanh Thanh thì ?
Tô Khanh Dung như ý thức vấn đề tuổi tác của cô bé, ngước mắt lên, chậm rãi : “Chúng cùng chơi?”
Trên mặt còn treo nụ ôn nhuận giả tạo thường ngày, gương mặt tuấn mỹ tinh xảo đó ngược vì cứ ngây , chuyện cũng chậm, mà vẻ ngốc.
Cô bé cảm thấy hiểu ! Tô Khanh Dung cũng giống như một bé trong thôn lúc , tìm trai chơi nhưng ngại ngùng, lúc đó bé cũng vẻ mặt do dự như thế .
Thế là, Niệm Thanh gật đầu thật mạnh, càng chủ động hơn mà ngây thơ : “Em chơi cờ với .”