Gân xanh trán Tề Yếm Thù giật thình thịch, bàn tay vốn đang ôm lưng cô bé duỗi về phía , chống cái cằm đang cọ loạn của cô bé.
“Đừng cọ nữa.”
Có lẽ là vì tai áp ngực, giọng của nam nhân rung động tai cô bé tê tê. Niệm Thanh mơ màng mở mắt , liền đối diện với đôi mắt sâu thẳm nguy hiểm của Tề Yếm Thù.
Gương mặt lập thể, khí chất lạnh lùng cương nghị, tuy tuấn, nhưng do tính tình , mà là một vẻ ngoài trông chút hung dữ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Lúc Tề Yếm Thù im lặng mà khác như , luôn thể dọa đối phương sợ c.h.ế.t khiếp.
cô bé dường như hề , cô bé giơ tay lên, vươn vai một cái, thuận tay liền ôm lấy cổ nam nhân.
“Sư hổ…” Giọng mới tỉnh ngủ của cô bé còn mang theo chút mềm mại.
Trớ trêu Tề Yếm Thù thích cái kiểu của cô bé, mặc cho cô bé ôm cổ .
Cảm thấy Niệm Thanh dường như thật sự quên cơn sợ hãi ngày hôm qua, Tề Yếm Thù lúc mới yên tâm.
Đánh , dễ dọa đến vật nhỏ. Sau đánh tránh mặt nó một chút.
Đợi đến khi Niệm Thanh dậy, thấy mái tóc càng ngày càng rối mấy ngày của cô bé, Tề Yếm Thù, một thẳng nam kỳ cuối, rốt cuộc cũng ý thức điều gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hắn lẩm bẩm: “Có nên chải đầu cho con ?”
Chính điện của Tề Yếm Thù chất đầy những thứ linh tinh lộn xộn, đồ gia dụng, pháp khí, cũng những vật vụn vặt lớn nhỏ.
Trong điện của cái gì cũng , chỉ là tìm thấy lược.
Tìm tới tìm lui, lật một cây đinh ba Thiên phẩm, Tề Yếm Thù thu nhỏ cây đinh ba , miễn cưỡng chải đầu cho cô bé.
Niệm Thanh ngoan ngoãn yên, cô bé đung đưa chân ở mép trường kỷ, mềm giọng : “Sư hổ, đói.”
“Sao tỉnh đói .” Tề Yếm Thù chải đầu, thờ ơ : "Ăn ngủ, ngủ ăn, con là heo con .”
“Con đang tuổi ăn tuổi lớn mà.” Niệm Thanh một cách đầy lý lẽ: "Sư hổ đồ ăn ngon quá, Thanh Thanh ăn xong là đói ngay.”
Tề Yếm Thù hừ một tiếng, gì, nhưng trông vẻ vô cùng hài lòng.
Thật kỳ lạ, đây ghét nhất là khác tâng bốc , nhưng cũng những lời đó từ miệng cô bé , khiến thoải mái đến .
Đợi đến khi chải tóc cho Niệm Thanh xong, Tề Yếm Thù đột nhiên nảy ý tưởng, nghĩ đến việc cô bé chạy tới chạy lui tóc tai bù xù nóng nực, liền bắt đầu lật tìm pháp bảo, lôi một sợi dây thừng.
Sợi dây thừng nguyên danh là Khóa Tiên Thằng, ý nghĩa là sợi dây thể trói cả thần tiên. Tuy cái tên khoa trương, nhưng đây thực sự là một pháp bảo cao cấp, nếu đặt ở hội đấu giá của các thế gia, cũng đủ để bán hàng vạn linh thạch.
Trong điện của Tề Yếm Thù vô pháp bảo như , chỉ là vứt bừa bãi trong điện hoặc chất đống trong nhẫn trữ vật, đối đãi tùy tiện như thế, khiến cho các pháp bảo thể nào thể hiện giá trị vốn của .
Dùng Khóa Tiên Thằng để buộc cho cô bé một b.í.m tóc, Tề Yếm Thù hài lòng : “Lần tệ, con chạy thế nào cũng bung .”