Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 143





Kết quả, trơ mắt Niệm Thanh đầu về phía chiếc ghế lớn bình thường đối diện, dường như ý định tự bò lên.

Tề Yếm Thù nheo mắt, chủ động đưa tay , bế cô bé lên ghế.

Sau khi ôm xong, tâm trạng càng . Vốn dĩ lúc bế con nhóc lên, nó mềm mại dính , nó còn chủ động áp sát ôm cổ .

hôm nay ôm cô bé, thể cảm nhận cơ thể Niệm Thanh chút cứng đờ, giữ cách với , rõ ràng vẫn còn sợ .

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Nghĩ cũng , cho dù Niệm Thanh thể coi hành vi của họ là đùa giỡn, nhưng lúc Tề Yếm Thù tay vẫn quá độc ác, sự hung ác mà thể hiện tự nhiên sẽ cô bé trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Tề Yếm Thù xuống ở phía bên bàn, vẻ mặt trầm ngâm.

Thật mấy năm qua vẫn luôn như , thường xuyên kiểm soát cơn nóng giận của .

Lần là suy xét chu . Hắn rõ ràng nhiều cách để ngăn cản Tô Khanh Dung, tại cứ chọn một cách thể dọa sợ cô bé chứ?

Bên , hệ thống gương mặt âm trầm của Tề Yếm Thù, chút khó xử.

Nó sợ đại phản diện sẽ vì Niệm Thanh dỗ thế nào cũng xong mà nổi điên. Trong nguyên tác chính là như , Tề Yếm Thù tính tình tệ, dục vọng kiểm soát cực kỳ kinh khủng, hễ lòng, sẽ đánh ba tên tử một trận thừa sống thiếu chết.

Nếu thật sự chọc giận , cho dù Tề Yếm Thù khinh thường việc hại trẻ con, chỉ sợ cũng sẽ dọa cô bé sợ c.h.ế.t khiếp.

Từ góc độ , nó nên dỗ Niệm Thanh nhanh chóng chịu thua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

đứa trẻ là do nó cứu về, là nó tận mắt chứng kiến cô bé trải qua bao nhiêu trắc trở để đến Thương Lang Tông. Niềm vui, nỗi buồn, sự tủi của cô bé, hệ thống hiểu rõ hơn bất kỳ ai.

Nó thật sự nỡ để đứa trẻ của chịu tủi , lấy lòng lớn. Vậy chẳng về lúc ban đầu, lúc Niệm Thanh cẩn thận sắc mặt lớn để sống ?

May mắn gặp Tạ Quân Từ mới cô bé dần dần tin rằng vẫn yêu thương, thể tự do tự tại chút gánh nặng mà là chính . Hệ thống cũng hy vọng tất cả những điều thất bại trong gang tấc.

Hệ thống do dự tới lui, cuối cùng vẫn gì.

May mắn , Tề Yếm Thù một nữa đè nén cảm xúc của .

Trước đây từng thấy Niệm Thanh tự cầm muỗng đũa ăn gì, bây giờ , quả nhiên cô bé thạo lắm. Đôi đũa đặt ở một bên, bất cứ thứ gì cũng dùng muỗng để múc, cách cầm cũng gượng gạo.

Tề Yếm Thù khẽ cúi , dịu giọng : “Ta đút cho con ?”

Cô bé cúi đầu, Tề Yếm Thù chỉ thể thấy hàng mi cô bé run run, đó nhanh chóng lắc đầu.

“Thanh Thanh tự ăn.” Cô bé lí nhí .

Tề Yếm Thù lặng lẽ thở dài, chỉ thể Niệm Thanh tự khó nhọc cầm muỗng ăn, rau cải rơi bàn, cô bé cũng dùng tay nhặt lên ăn, ăn sạch sẽ từng chút một.

Vì dùng muỗng thuận tay, quần áo cô bé cũng rơi một ít nước canh. Lúc Tề Yếm Thù gần, cô bé vẻ sợ, dường như sợ sẽ mắng .

Ngay khoảnh khắc Tề Yếm Thù giơ tay lên, Niệm Thanh theo bản năng né tránh.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com