Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 119





Hắn bao giờ liên lạc với Tần Tẫn Tô Khanh Dung, giữa và Tề Yếm Thù cũng chỉ những việc đại sự mới liên lạc, sử dụng dường như cũng là chuyện của nhiều năm về .

Tề Yếm Thù đối với họ nay đều là nuôi thả, càng bao giờ chủ động liên lạc.

Tạ Quân Từ chút do dự, ngoài đến một nửa trong ba ngày liên lạc với Tề Yếm Thù, e rằng sư tôn nhất định sẽ phiền muộn, trở về khó tránh khỏi tra tấn.

nghĩ , việc mang Niệm Thanh về môn phái vốn dĩ phạm tông quy, dù cũng Tề Yếm Thù đánh cho nửa sống nửa c.h.ế.t một , cũng kém thêm chút .

Thế là, Tạ Quân Từ dứt khoát lấy lệnh bài, liên lạc với Tề Yếm Thù.

Hắn vốn định sử dụng chức năng hình chiếu của pháp bảo để xem Niệm Thanh thế nào, kết quả Tề Yếm Thù thẳng thừng chuyển thành trò chuyện thoại.

“Chuyện gì?” Tề Yếm Thù mất kiên nhẫn hỏi.

“Sư tôn, tử hiện đang ở Lưu Châu Vực.” Tạ Quân Từ báo cáo tình hình của , do dự một chút : “Đệ tử ngu dốt, lẽ trong vòng ba ngày học cách nấu ăn.”

Hắn chuẩn sẵn tinh thần Tề Yếm Thù sẽ nổi trận lôi đình, dù thì cho dù Thanh Thanh ngoan ngoãn đến , Tề Yếm Thù vốn quen ở một chắc chắn vẫn sẽ sự xuất hiện của cô bé cho phiền chịu nổi.

Kết quả là Tề Yếm Thù chỉ thờ ơ “ờ” một tiếng, hề mỉa mai mắng mỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Mỗi đều sở đoản của riêng , bình thường.” Tề Yếm Thù thờ ơ : "Thiên tài diện như là hiếm đời.”

Tề Yếm Thù đột nhiên dễ chuyện như , Tạ Quân Từ nhất thời nên tiếp thế nào.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Hắn ở thêm vài ngày, ít nhất cũng học cách nấu canh và vài món ăn mới về, nhưng sợ Niệm Thanh ba ngày sẽ gì ăn.

“ , ngươi giúp bản tôn một chuyến .” Tề Yếm Thù thờ ơ : "Thánh Võ Thành cứ năm mươi năm tổ chức một buổi đấu giá lớn, ngươi xem những vật phẩm nào, cần thiết thì mang về một vài món.”

“Vâng.” Tạ Quân Từ : "Vậy… là dùng tiền mua, là cướp ạ?”

“Đều cần.” Tề Yếm Thù hừ : "Ngươi chỉ cần rõ phận, mấy nhà tiên môn chủ trì đại hội đấu giá tự nhiên sẽ mang đến tận cửa.”

Hắn một cách đầy thâm ý: “Mấy lão già đó… nợ bản tôn một ân tình lớn, chỉ mong thể nhanh chóng trả .”

Tạ Quân Từ đều đồng ý, chỉ là Thánh Võ Thành đường sá xa xôi, cho dù cứ ngừng nghỉ thì qua cũng mất ít nhất nửa tháng, huống chi còn tham gia đấu giá. Buổi đấu giá vì tạo thanh thế nên sẽ kéo dài mấy ngày, tính là ngoài cả tháng trời.

Hắn mới đáp ứng chút hối hận, chuyện giao cho Tần Tẫn đang ở bên ngoài cũng chắc .

“Sư tôn, nhưng mà Thanh Thanh…” Tạ Quân Từ nhịn .

“Bản tôn còn thể bạc đãi nó chắc?” Tề Yếm Thù lạnh nhạt : "Ngươi nếu yên tâm như , bằng bây giờ mang nó rời khỏi môn phái, tự lập môn hộ .”


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com