Cái vẻ mặt trên đầu anh với cái lá cây và cành nhỏ, chắc cả đời này cô cũng không quên được.
Quá buồn cười.
Ăn uống xong, Chu Nhiễm nói đến chuyện gần đây: “Hình như có rất nhiều người đều đoán được cậu là Thu Sắt, làm sao bây giờ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Vân Xu bình tĩnh nói: “Sao thì cứ vậy thôi.”
Cô cũng đâu phải không nhận ra người, những thứ nên trả cô đều đã trả lại không thiếu một món.
Vân Xu không thích phiền phức, nhưng cũng không có nghĩa là cô sẽ vì những người đó mà cắt giảm trải nghiệm chơi game của mình, rốt cuộc cô đã không còn quan hệ gì với họ nữa.
Chu Nhiễm còn muốn nói gì đó, ánh mắt liếc thấy Cảnh Niên đang nhàn nhã ngồi đó, đột nhiên yên tâm. Vị này chính là đại lão số một số hai, bỏ xa Thiên Thương và Thanh Túy mấy con phố.
Có vũ lực của anh, cộng thêm mưu lược của bạn thân, hơn nữa cả hai người đều có Thần Khí trong tay.
Vấn đề không lớn.
Chu Nhiễm nghĩ đến vẻ mặt hối hận sau này của Thiên Thương và Quý Thanh Trì, trong lòng thầm sướng. Ai bảo các người không biết trân trọng người khác! Hối hận c.h.ế.t các người đi!
Lần này giải đấu võ thuật thú vị cô nhất định sẽ theo dõi toàn bộ quá trình.
…
Ngày giải đấu võ thuật thú vị chính thức bắt đầu.
Số người đăng nhập 《Giang Hồ》 trực tuyến đạt đến đỉnh điểm, quảng trường, quán trà ở các thành chủ, lãnh địa bang hội chật ních người.
Màn hình ảo phát sóng trực tiếp các trận đấu lơ lửng giữa không trung, chia thành vô số màn hình nhỏ, hiển thị các địa điểm thi đấu khác nhau, bao gồm cả khán đài.
Các người chơi tụm lại với nhau bàn tán xôn xao.
“Hình như tôi thấy Thiên Thương ngồi trên khán đài kìa, ghê thật, đến bang chủ cũng đích thân ra mặt.”
“Có Thiên Thương thì Thanh Túy cũng nên ở đó chứ, tôi xem nào.”
“Không cần xem xét đâu, Thanh Túy đang bận phá đảo phó bản, hai ngày này chắc không đến được.”
“Thu Ý Nùng đến chưa, không thấy người đâu nhỉ.”
“Chưa đến, chưa đến, Thần Khí cũng chưa đến.”
“Má ơi, hôm nay nhiều đại thần đến thật, liếc mắt một cái đã thấy gần như tất cả các đại thần có tên trên bảng xếp hạng đều đến rồi.”
“Bé cưng lần đầu tiên thấy cảnh tượng lớn thế này, có chút hồi hộp.”
“Bắt đầu nóng lòng chờ đợi rồi, chỉ cần Thu Ý Nùng xuất hiện bị người ta nhớ mặt, sau này cô ta có trụ được một phút ở dã ngoại hay không còn là một vấn đề.”
Khán đài.
Phong Lâm nhìn quanh: “Anh ta quả nhiên không đến.”