Cuối cùng Ngụy Nguyên Khác không giếc ta, ta và Tiểu Phi, Thu Niệm, còn có cặp song sinh của tứ ca đều bị đưa về Bắc Chu, Xuân Dao các nàng ấy bị bỏ lại địa phương, vĩnh viễn không được rời khỏi Đông Lưu đảo.
Trên thuyền trở về, Triệu Cửu nói sau khi ta chếc không lâu, Ngụy Nguyên Khác đã phát hiện ra t.h.i t.h.ể nữ kia không phải là ta.
Hắn lập tức nhận ra ta đã trốn thoát, liền sai người đi tìm.
Nhưng những người đó, một phần cho rằng hắn điên rồi, một phần khác cho rằng dù ta có sống cũng đừng quay về nữa, nên không hề tận tâm làm việc.
Cho đến tháng trước, hắn nhận được một mật thư, nói cho hắn biết vị trí của ta.
Thu Niệm quỳ xuống trước mặt ta, thừa nhận mật thư là do nàng ấy viết: "Công chúa, xin lỗi, nô tỳ chỉ là quá nhớ bệ hạ.
"Thuốc bổ của người này, lại là thuốc độc của người kia, công chúa coi bệ hạ là kẻ thù, nhưng trong lòng nô tỳ, ngài ấy là nam tử hán chân chính."
Thì ra, nàng ấy đã yêu Ngụy Nguyên Khác.
Cho nên nàng ấy khuyên ta đừng bỏ thai, nói trước mặt ta Ngụy Nguyên Khác độ lượng, còn coi Tiểu Phi như con ruột mà yêu thương, nói hắn "quý nhân nói chậm".
"Vì Nam Tấn, nô tỳ đã hy sinh năm năm, sau đó lại hầu hạ công chúa ba năm, nô tỳ cũng vô số lần tự nhủ phải quên bệ hạ, phải hầu hạ công chúa thật tốt, phải trung thành với công chúa. Nhưng, nô tỳ không quên được, một chút cũng không quên được." Nàng ấy ngẩng đôi mắt đẫm lệ nhìn ta.
Ta giơ cao tay, cuối cùng lại không hạ xuống.
Nàng ấy kỳ thực cũng không làm gì sai.
Như nàng ấy nói, nàng ấy không được hưởng sự cung dưỡng của bách tính Nam Tấn, nhưng khổ thì nàng ấy đều đã chịu.
Nhưng ta, há chẳng phải cũng vậy sao.
Tuy có danh phận công chúa, nhưng cũng chỉ được hưởng một ngày tôn vinh của công chúa vào ngày hòa thân Bắc thượng.
Nửa đời còn lại, nước lửa đan xen.
17
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Sau khi về Bắc Chu, Ngụy Nguyên Khác cho ta một thân phận mới để vào cung.
Ta được phong làm Ngũ phẩm Lương đệ, Ngụy Nguyên Khác cũng đặt tên cho Tiểu Phi, gọi là Ngụy Hành.
Quần thần biết ta chính là Lý Xu Nguyệt, nhưng cũng không dám như trước kia mỗi ngày dâng một tấu chương đòi xử tử ta, bởi vì những người đó đã bị Ngụy Nguyên Khác xử lý rồi.
Thu Niệm được phong làm Mỹ nhân, ngày được phong nàng ấy quỳ trước mặt ta dập đầu ba cái: "Thiếp thân tạ nương nương tác thành."
Ta đi bái kiến Thái hậu, bà ấy đã ốm liệt giường, không còn sống được bao lâu.
Tiểu Phi quỳ trước mặt bà ấy, giọng non nớt gọi bà ấy là "Hoàng nãi nãi".
Bà ấy nắm tay Tiểu Phi, thở dài: "Thôi vậy, thôi vậy, ai gia cũng không quản được nữa rồi."
Khi trở về tẩm cung, Lý Chiêu Ninh đã đợi ta sẵn.
Nàng ta tiều tụy đi nhiều, cung nhân nói ba năm nay nàng ta cũng sống không tốt.
Sau khi ta đi, nàng ta trở thành đối tượng công kích của người Bắc, Ngụy Nguyên Khác tuy bảo vệ nàng ta, nhưng cũng nhân cơ hội này thanh trừng một lượng lớn người Nam triều phản đối hắn.
Nàng ta cũng trở thành đối tượng bị người Nam triều chửi rủa.
Lý Chiêu Ninh ngồi trên xích đu trong sân cung của ta, đung đưa: "Nói ra thì, ta cũng không nhìn rõ bệ hạ.
"Khi còn trẻ ngài ấy hận ta thấu xương, nhưng có một lần sau khi ngài ấy khỏi bệnh phong hàn, giống như biến thành người khác, nhất định phải là ta.
"Sau này ta thực sự ở bên cạnh ngài ấy, ngài ấy lại không chạm vào ta.
"Ngài ấy như vậy, Mục Nam Hà cũng như vậy, đều liều mạng đến gần ta, nhưng lại không trân trọng ta."
Xích đu dừng lại, nàng ta đi đến bên cạnh ta: "Ta chỉ muốn làm một công chúa ăn ngon, mặc đẹp, chơi vui, ngủ ngon, tại sao số phận lại đối xử với ta như vậy?"
Ta đáp: "Nếu khi đó ngươi không bán đứng tứ ca và Nam Hà, muội bây giờ cũng sẽ là một công chúa ăn ngon, mặc đẹp, chơi vui, ngủ ngon."
Nàng ta cười cười: "Ta không hối hận, số phận có lặp lại, ta vẫn sẽ để ngươi gả thay, vẫn sẽ tố cáo tứ đệ và Mục Nam Hà, bởi vì đó là lựa chọn tốt nhất của ta lúc đó."
Cuối cùng nàng ta vuốt ve mặt ta, nhìn kỹ: "Hai tỷ muội chúng ta, thật sự có chút giống nhau."
Tối hôm đó, nàng ta mặc bộ trang phục công chúa Nam Tấn lộng lẫy nhất, nhảy xuống từ tường thành dưới ánh hoàng hôn.