Theo lý mà nói cô ta nên tức giận mới đúng, nhưng trên thực tế cô ta không những không tức giận mà còn cảm thấy trong lòng hơi hụt hẫng. . .
"Đội trưởng! Lâm Phong này ở đâu cũng ôm một cô gái, chắc chắn không phải loại tốt đẹp! Thực lực mạnh thì sao? Nhân phẩm mới là quan trọng!"
Tôn Bình đứng bên cạnh nói.
"Ác ý chửi mắng sau lưng người khác thì nhân phẩm có tốt không?"
Trương Lỵ nói một câu như vậy, sau đó không còn quan tâm đến Tôn Bình nữa, mà ra hiệu các đồng đồng dọn dẹp sân bãi, đưa thi thể mấy người cải tạo quay về!
Tôn Bình nhìn bóng dáng mọi người bận rộn, vẻ mặt bí xị như đeo chì!
Anh ta đã sắp theo đuổi được Trương Lỵ, hôm qua còn suýt được nắm tay cô ta!
Kết quả bởi vì chuyện đêm nay mà tất cả đã tan thành mây khói, rõ ràng Trương Lỵ có hảo cảm với Lâm Phong, anh ta đâm ra ghét Lâm Phong!
...
Một bên khác.
Lâm Phong ôm Nhị sư tỷ về tới thành phố Vân Xuyên.
Anh chưa về nhà họ Trần mà tìm một khách sạn năm sao, sắp xếp cho Nhị sư tỷ xong xuôi mới rời khỏi đó, chuẩn bị tìm nơi vắng vẻ để đột phá!
Mà không lâu sau khi Lâm Phong rời đi, Khương Ngôn Khuê khẽ hừ, chậm rãi mở hai mắt ra.
Sau một lát mờ mịt, cô ta đã lấy lại tinh thần, vội vàng vén chăn lên nhìn cơ thể mình, phát hiện trên người mình lại mặc quần áo rộng thùng thình của Lâm Phong, nhưng không mặc nội y.
Chuyện này khiến cô ta hơi đỏ mặt, mặt mũi lộ vẻ đăm chiêu.
"Không ngờ có ngày mình lại bị người khác vượt cấp đánh bại!"
"Với thực lực của tiểu sư đệ, sợ là chỉ có Đại sư huynh mới có thể ngăn chặn cậu ta!"
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!