Vợ yêu của thủ lĩnh lạnh lùng

Chương 107: Lợi Vĩ Đặc



Đêm giao thừa.

 

Họ đã trải qua đêm giao thừa trong niềm vui. Đến rạng sáng, ba cô gái không chống lại được cơn buồn ngủ. Mọi người đành phải lần lượt trở về phòng. Mộc Tiểu Dĩnh trở lại phòng thì thấy trên tủ đầu giường để một túi thuốc lớn.

 

Bên cạnh có một tờ giấy, chữ viết là của Quỷ Thủ Y Giả để lại, đó là liều lượng thuốc. Mộc Tiểu Dĩnh rất cảm kích và quyết định nói cho lão Quỷ thân phận thật sự của mình.

 

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã nửa tháng. Công ty bắt đầu hoạt động bình thường. Mộc Tiểu Dĩnh cũng bắt đầu kế hoạch sát nhập. Tập đoàn Lưu Thị hiện giờ do một tay Mộc Tiểu Dĩnh nắm giữ, không ai dám ngăn cản cô.

 

Lưu Thị bước vào thời kỳ thay đổi, chính thức đổi tên thành Giải Trí Tin Ảnh. Mộc Tiểu Dĩnh dẫn dắt Giải Trí Tinh Ảnh tiến quân vào giới giải trí, bắt đầu tuyển chọn nghệ sĩ tài năng khắp nơi.

 

Những nghệ sĩ có tiềm năng, Mộc Tiểu Dĩnh đều sẽ chiêu mộ từ các công ty cũ không trọng dụng họ. Cô tập trung bồi dưỡng những người mới có tiềm lực, cho họ nguồn tài nguyên tốt nhất.

 

Tống Ngạn Bác biết được Lưu Thị bị Mộc Tiểu Dĩnh thâu tóm thì tức giận dậm chân. Hắn muốn dùng thủ đoạn hãm hại Mộc Tiểu Dĩnh thì bị người ta phát hiện ra chuyện buôn lậu ma túy. Công ty bị phong tỏa, cuối cùng lâm vào nguy cơ phá sản.

 

Tống Ngạn Bác bị bắt vào tù, bị kết án tù chung thân. Mộc Tiểu Dĩnh nhân cơ hội có được một phần cổ phần của tập đoàn Tống Thị, thuận lợi sát nhập Tống Thị vào Giải Trí Tinh Ảnh.

 

Thái độ mạnh mẽ của Mộc Tiểu Dĩnh khiến giới thương nghiệp chấn động. Ba công ty lớn ở nước M đều bị cô thâu tóm. Mọi người đều cho rằng Mộc Tiểu Dĩnh chắc chắn có chỗ dựa rất vững chắc.

 

Họ đều không muốn đắc tội với Mộc Tiểu Dĩnh, thậm chí còn tìm cách lấy lòng cô. Điều này mang đến cho Giải Trí Tinh Ảnh của Mộc Tiểu Dĩnh một lượng lớn tài nguyên tốt, giúp cô nhanh chóng trở thành người đứng đầu trong giới giải trí.

 

Về tập đoàn Cố Thị, Mộc Tiểu Dĩnh đã chuyển nhượng toàn bộ cổ phần cho Sở Y Y. Cố Thị chính thức do Sở Y Y quản lý. Sở Y Y hiểu được tâm ý của Mộc Tiểu Dĩnh, cũng rất nghiêm túc học hỏi, kinh doanh công ty.

 

Đối tác lớn nhất của Giải Trí Tinh Ảnh chính là Cố Thị. Trang sức và trang phục của tập đoàn Cố Thị sẽ tài trợ vô điều kiện cho Giải Trí Tinh Ảnh. Và đại diện của tập đoàn Cố Thị cũng không ai khác ngoài nghệ sĩ thuộc Giải Trí Tinh Ảnh.

 

Đúng lúc Mộc Tiểu Dĩnh bận rộn với công việc của công ty mới thì tập đoàn khủng bố RWM lại rục rịch, lên kế hoạch trả thù thành phố M. Trước đó có tin tức từ phía quân đội nước M.

 

Họ phái người phụ trách chống khủng bố đến để cùng trao đổi hợp tác với quân đội nước Hoa. Sở Hạo Diễm nghe Tư lệnh Lục nói, người phụ trách chống khủng bố của nước M, Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc Cách Lâm sẽ đến quân khu của họ.

 

Anh chủ động xin đi nghênh đón. Đây vốn là việc của lính cần vụ. Nhưng người này là cha ruột của Mộc Tiêu Vũ, người thân duy nhất của vợ anh sau khi trọng sinh, anh muốn gặp ông ấy.

 

Tư lệnh Lục đương nhiên không biết ý định của Sở Hạo Diễm, ông chỉ nghĩ anh muốn góp phần vào mối quan hệ hữu hảo giữa quân đội nước Hoa và nước M, nên đồng ý để anh đi.

 

Lợi Vĩ Đặc Cách Lâm ngồi trong máy bay riêng, nhìn người đàn ông trong ảnh mà Tư lệnh Lục đưa cho mình. Ông chủ động đến bên cạnh anh, ra hiệu cho anh có thể đưa ông về quân khu.

 

Sở Hạo Diễm tự lái xe, đưa ông đến quân khu. Lợi Vĩ Đặc có chút nghi hoặc, người đàn ông này hình như không phải lính cần vụ. Ông chỉ yêu cầu lính cần vụ đến đón mình.

 

Chỉ là nhìn người đàn ông này, khí chất chính trực và sát phạt không hề kém cạnh mình, Lợi Vĩ Đặc tò mò hỏi:

 

"Cậu không phải lính cần vụ, đúng không?"

 

Nghe giọng điệu của Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc, là tiếng Trung thuần khiết, Sở Hạo Diễm hiểu rõ.

 

"Không phải!"

 

Khí chất trên người Sở Hạo Diễm thu hút sự chú ý của ông, Lợi Vĩ Đặc đột nhiên cảm thấy hứng thú với anh. Hơn nữa, cách anh nói chuyện vừa tôn kính, vừa lễ phép, không sợ hãi cũng không nịnh nọt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Cậu trai trẻ, có vợ rồi chứ?"

 

"Rồi ạ!"

 

Khi trả lời câu hỏi này, Sở Hạo Diễm nhìn ông qua gương chiếu hậu. Lợi Vĩ Đặc nhận thấy hành động đó của anh, nhưng cũng không để tâm.

 

Suốt dọc đường, Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc không nói chuyện nhiều với Sở Hạo Diễm. Đến quân khu, Tư lệnh Lục dẫn theo một nhóm binh lính đứng ở cổng chào đón Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc.

 

Vừa xuống xe, Lợi Vĩ Đặc bắt tay Tư lệnh Lục, nói vài câu. Sau đó ông chào hỏi các chiến sĩ rồi rời đi cùng Tư lệnh Lục.

 

Các chiến sĩ trở về huấn luyện, Lợi Vĩ Đặc và Tư lệnh Lục vào văn phòng của ông. Vì lần này Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc đến nước Hoa là bí mật, nên mọi việc đều được tiến hành kín đáo.

 

Sau khi nói chuyện với Lợi Vĩ Đặc, Tư lệnh Lục cho gọi Sở Hạo Diễm. Sở Hạo Diễm mặc quân phục bước vào văn phòng của ông, Lợi Vĩ Đặc nhìn anh với ánh mắt đầy tán thưởng.

 

Lợi Vĩ Đặc đã nghe nói đến tên đội trưởng đội đặc chủng Sở Hạo Diễm từ lâu. Nhưng ông không ngờ, người đón mình đến quân khu lại chính là Sở Hạo Diễm.

 

"Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc, tôi xin giới thiệu với ông, đây là đội trưởng đội đặc chủng của quân khu chúng tôi, Sở Hạo Diễm."

 

Tư lệnh Lục đi đến bên cạnh Sở Hạo Diễm, vỗ vai anh. Lợi Vĩ Đặc gật đầu với Sở Hạo Diễm, đôi mắt xanh biển lộ rõ vẻ thích thú.

 

"Chào Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc!"

 

Sở Hạo Diễm nghiêm chỉnh chào theo kiểu quân đội. Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc đi đến bên cạnh anh, quan sát anh một lượt. Ông chủ động đề nghị muốn so tài b.ắ.n s.ú.n.g với anh.

 

Tư lệnh Lục cười ha hả nói vài câu khách sáo với Lợi Vĩ Đặc. Các đội viên của đội đặc chủng biết đội trưởng của mình bị người phụ trách chống khủng bố đến từ nước M đích danh muốn so tài thì trong lòng đều cảm thấy khó chịu.

 

Họ nghĩ bụng: "Vừa đến đã muốn ra oai phủ đầu với đội trưởng của chúng ta rồi."

 

Tại thao trường bắn, Sở Hạo Diễm và Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc mỗi người cầm một khẩu s.ú.n.g trong tay. Với tư thế b.ắ.n chuẩn xác, viên đạn vừa rời khỏi nòng s.ú.n.g là biết ngay kết quả.

 

Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc và Sở Hạo Diễm so tài từ s.ú.n.g lục đến s.ú.n.g ngắm, từ cự ly gần đến cự ly xa. Lần nào Sở Hạo Diễm cũng thắng sát nút, Thượng giáo Lợi Vĩ Đặc nhìn Sở Hạo Diễm với ánh mắt khó hiểu.

 

"Không so nữa! Tôi nhận thua! Cậu nhóc này không tệ!"

 

Lợi Vĩ Đặc vỗ vai Sở Hạo Diễm. Lần nào cũng "suýt" thắng ông, chắc chắn kỹ năng b.ắ.n s.ú.n.g của anh trên ông một bậc. Anh làm vậy chẳng qua là nể mặt ông và mối quan hệ giữa hai nước.

 

Lợi Vĩ Đặc càng thêm ngưỡng mộ Sở Hạo Diễm, ngay cả lúc ăn trưa cũng muốn Sở Hạo Diễm ngồi cạnh mình. Càng nhìn Sở Hạo Diễm, ông càng thấy hài lòng.

 

Thậm chí ông còn nghĩ, nếu Sở Hạo Diễm chưa kết hôn, nếu con gái ông không ở trong tổ chức khủng bố RWM, có lẽ ông đã tác hợp hai người với nhau.

 

Nhưng nghĩ đến việc lần này phải đối đầu với tổ chức khủng bố RWM, ông không tránh khỏi việc phải đối đầu với Medusa trong truyền thuyết, lòng ông lại nặng trĩu. Người khác không biết Medusa là ai, nhưng sao ông lại không biết?

 

Đó chính là m.á.u mủ ruột thịt của ông, là huyết mạch duy nhất mà vợ ông để lại cho ông. Nhưng con gái ông lại nhận giặc làm cha, điều này khiến ông rất đau lòng. Chuyện này trở thành một nút thắt trong lòng ông.

 

Con gái ông là một phần tử khủng bố, ông là một quân nhân. Họ nhất định sẽ đối đầu nhau, chỉ là ông không muốn người khác làm tổn thương con gái mình, ông chỉ có thể tự mình ra tay. Sinh mạng của con gái là do ông ban cho, vậy thì hãy để ông tự tay kết thúc.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com