Vô Hạn Lưu: Công Viên Của Quỷ

Chương 90



Cô suy tính rằng, sau khi các người chơi cảnh giác cao độ và việc cô thay đổi vị trí đèn lồng trong đêm, chắc chắn sẽ khiến kẻ trong bóng tối chùn tay phần nào.

Lúc này, các người chơi khác trong phó bản vẫn tỏ ra bình thản trên bề mặt, nhưng lượng người xem livestream "Tháp Hài Nhi" thì đã dồn hết vào phòng đơn của Lê Tri và Trì Y. Trên màn hình là một loạt bình luận nổ tung:

[Đoạn suy luận này tuyệt vời thật sự! Tôi cho điểm tối đa! Căn nhà này chắc chắn có bí mật!]

[Tiếc thật, hệ thống không cho xem những gì người chơi không thấy, nếu không chắc tôi đã spoil được nội dung rồi.]

[Số phiếu bầu cho Lê Tri đã gần đuổi kịp top đầu nhờ màn thể hiện đêm nay!]

[Cười c.h.ế.t mất, Triệu Loan vào phó bản này hung hăng lắm, kết quả chẳng tìm ra manh mối nào, thành tích đúng là 'mạnh như hố', nhìn mà tức á!]

[Công bằng mà nói, Triệu Loan giỏi đánh nhau, nhưng gặp phó bản cần suy luận như này thì đúng là bó tay rồi.]

[Thật sự không hiểu nổi mấy người vẫn còn bỏ phiếu cho Triệu Loan! Bỏ cho Lê Tri có phải tốt hơn không!]

[Đừng vội, nếu đối thủ sau này là người thật, Triệu Loan vẫn còn đất dụng võ. Khả năng chiến đấu của anh ta không thể coi thường.]

[ACE toàn năng như chị Lê Tri, vừa có não vừa có tay nghề, ai không thích mới lạ đó!] 

*"Ace" được dùng để chỉ việc một người chơi tiêu diệt toàn bộ đối thủ trong một round hoặc một trận đấu, mà không có sự trợ giúp từ đồng đội. Đây là thành tích rất ấn tượng và thể hiện kỹ năng xuất sắc của người chơi.*

Đúng như dự đoán, đêm ấy trôi qua bình yên một cách kỳ lạ. Khi ánh sáng đầu tiên của bình minh rọi vào, mọi thứ trở lại vẻ tĩnh lặng đến đáng sợ. Ngay cả những dấu bàn tay đỏ tươi từng in hằn lên cửa sổ cũng biến mất, như thể tất cả chỉ là cơn ác mộng do trí tưởng tượng tạo ra.

Lê Tri đẩy cửa bước ra ngoài. Vừa xuất hiện, cô đã lập tức nhận ra ánh mắt sợ hãi xen lẫn cảnh giác từ những người chơi khác. Dù không ai lên tiếng, nhưng sự thật là—họ cũng nghe thấy những âm thanh quỷ dị đêm qua.

Ánh mắt Triệu Loan chợt lóe lên khi nhìn thấy cô. Vẻ kinh ngạc trôi qua rất nhanh, nhưng không thoát khỏi đôi mắt sắc bén của Lê Tri. Anh ta cúi thấp đầu, cố gắng giấu đi ánh thất vọng thoáng hiện. Rõ ràng, Triệu Loan từng hy vọng những con quỷ kia sẽ giúp anh ta "xử lý" cô. Thật đáng tiếc, Lê Tri không chỉ sống sót, mà còn sống một cách quật cường.

Điền Minh Kiệt thậm chí còn chưa kịp rửa mặt, đã ba chân bốn cẳng chạy tới, sắc mặt trắng bệch: "Chị Lê, tối qua... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tiếng động từ phòng chị phát ra mà, tôi sợ muốn c.h.ế.t luôn!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Đêm qua, tiếng kêu thảm thiết của nữ quỷ, tiếng khóc xé lòng của quỷ anh, cùng với những bóng đen lay động trên cửa sổ—tất cả bọn họ đều nghe thấy, đều thấy. Nhưng không ai dám bước ra ngoài cứu viện, chỉ biết nắm chặt đạo cụ hộ thân, cầu mong bản thân không trở thành nạn nhân tiếp theo.

Bây giờ nhìn lại, trong sân vẫn đủ mười một người, không ai thiếu mặt. Một luồng không khí nhẹ nhõm lặng lẽ lan ra giữa đám đông.

"Thật may..." Có người thầm thì, "lại sống sót qua một đêm."

Theo kịch bản, chỉ cần đợi thêm một ngày nữa, để mợ cả sinh xong đứa bé, là có thể thoát khỏi phó bản này.

Trước những ánh mắt chờ đợi, Lê Tri kể lại sơ lược sự kiện đêm qua. Khi nghe đến việc túi bùa thực sự có tác dụng đuổi quỷ, Điền Minh Kiệt suýt khóc vì mừng, hai tay nâng túi bùa như nâng bảo vật: "Đúng là thứ này linh nghiệm thật! Phải giữ kỹ vào, mất rồi thì toi mạng!"

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Một người chơi khác nhíu mày hỏi: "Nhưng mà... không phải mợ chủ cũ chỉ sinh hai đứa c.h.ế.t lưu sao? Tại sao lại có tới ba đứa quỷ anh?"

Trì Y nhanh nhẹn tiếp lời: "Các người quên rồi à? Mợ chủ hiện tại cũng sinh một đứa đấy."

Không khí bỗng trùng xuống. Một hồi im lặng kéo dài, rồi có người nhỏ giọng lẩm bẩm: "Mợ chủ cũ... thật tốt, còn chịu chăm con giúp cả người khác."

Nhưng Lê Tri chỉ nheo mắt, trong lòng trào dâng cảm giác bất an. Một nữ quỷ oán niệm nặng nề như vậy, sao lại "tốt bụng" vô tư đến thế?

Chưa kịp nghĩ sâu, Trì Y đã hùng hồn nói tiếp: "Tri Tri còn một suy đoán nữa!" Cô liếc nhìn Triệu Loan, không ngại ngần trước ánh mắt âm trầm như d.a.o kia, lớn tiếng kể lại suy luận tối qua của hai người họ cho mọi người cùng nghe.

Trong khi Triệu Loan toan tính chia rẽ, dựng bè kết phái, thì Lê Tri và Trì Y lại chọn cách tập hợp đồng đội. Bởi trong những trò chơi tử thần như thế này, người chơi không nên là đối thủ, mà phải là đồng minh—một mất, tất cả cùng mất.

Nhắc đến việc Phùng Chính Hạo đã c.h.ế.t trong tay NPC, sắc mặt mọi người lập tức trở nên khó coi.

Trì Y hạ giọng, kiên định nói: "Cho nên... hôm nay, chúng ta phải cảnh giác hơn. Cố gắng thu thập manh mối, chia sẻ với nhau. Nếu đoàn kết, chúng ta sẽ sớm vượt qua phó bản này!"

Ánh mắt cô lướt qua Triệu Loan, mang theo sự thách thức rõ ràng.

"Hừ," trong lòng Lê Tri lạnh lùng nghĩ, "Triệu Loan, anh còn muốn chia rẽ mọi người ư? Bây giờ để xem anh làm gì được nữa!"

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com