Giọng điệu hờ hững không có miếng lo lắng nào hết, Tạ Thầm thong thả vuốt lại mái tóc hơi rối của mình như thể không cảm nhận được sát ý từ cái nhìn từ xa kia, đoạn còn cúi đầu nhìn Nha Thấu đang đơ ra tại chỗ.
【Bé con đã muốn tránh Criller rồi, nào ngờ cuối cùng vẫn bị hắn trông thấy ha ha ha.】
【Nha Nha bị chồng này thấy cảnh đang bị chồng khác ôm, giờ Criller chắc đang tức chết.】
【Chỉ cần nhìn mặt biển phía sau hắn là biết rồi còn gì? Không chỉ quá năm phút mà còn bị người khác ôm, chậc chậc chậc.】
【Cảm xúc của người cá trong mùa sinh sản không ổn định, giờ bị kích thích thế này... Chà, vợ mà bị bắt về là xong đó! Tuy đang ở trên đất liền nhưng dù sao cũng là đảo hoang, bốn phía toàn là biển, Tạ Thầm có muốn đưa vợ đi thì nghe cũng không khả thi lắm.】
【Sao tôi cứ có cảm giác trạng thái của Tạ Thầm không đúng lắm nhỉ, không hẳn là thay đổi mà kiểu như ban đầu vốn có cái cửa, nhưng do tác động bên ngoài nên cái cửa đó bay mất rồi ấy, chẳng biết có phải ảo giác không mà tôi cảm thấy phó bản này không đơn giản tí nào.】
【Đừng thấy Tạ Thầm ít tuổi mà nhầm, riêng cái kỹ năng thiên phú kia nhé, cậu ta mà điên lên thì không ai can nổi đâu.】
Nhưng ngay lúc nghe thấy cách gọi này, Criller bỗng ngước mắt lên, đôi mắt màu xám tựa như một vùng biển chết nhưng lại làm người ta e sợ, không biết liệu đây có phải là bình yên trước khi nguy hiểm ập đến hay không.
Tạ Thầm 1m87 vốn đã cao rồi, chỉ là đuôi cá của Criller quá dài nên trông Criller mới cao hơn nhiều như thế.
Hành động vừa rồi của hắn rõ ràng là khiêu khích, không một giống đực nào có thể chịu đựng được việc có kẻ khác xuất hiện bên cạnh người mình ưng ý trong giai đoạn tìm bạn đời, sát ý cuồn cuộn dâng lên, nhưng vừa chạm tới thiếu niên thì lại cố gắng kìm xuống.
Đây dù sao cũng không phải thế giới ABO, không có đánh dấu gì cả, cũng không cần phiền phức đến thế.
Nhưng Nha Thấu không hề biết chuyện đó, cậu chỉ cảm thấy có cơn run rẩy từ sau gáy lan ra khắp người, tê tê dại dại, cậu bất giác rên khẽ một tiếng, hai bắp chân cũng bắt đầu run lẩy bẩy.
Tạ Thầm giấu sự lạnh lẽo trong mắt, nói với Criller: "Vẫn chưa nhận ra à? Tôi với em ấy mới là cùng một loại người."
"Con người với con người, người cá với người cá, chẳng lẽ anh không biết?"
Dưới nắng, từng cái vảy của người cá đuôi bạc kia xinh đẹp lại vừa sắc bén, hai từ này ghép lại với nhau đã nói lên sự không tầm thường của hắn rồi.
"Cùng một loại người?" Khóe miệng Criller khẽ cong: "Vậy lúc em ấy gặp nạn trên biển, ngươi đang ở đâu?"
Một câu hỏi cực kỳ sắc bén.
"Ngươi đâu có ở trên con tàu đó."
Hoang dã, ngang tàng, trên khuôn mặt quá mức xuất chúng kia dày đặc sát ý.
Tạ Thầm im lặng giống như bị hỏi khó.
Sau đó hắn liếc mặt biển đang dậy sóng ở phía xa, tay còn lại đút vào túi, giọng điệu hờ hững.
"Nhưng vụ tai nạn trên biển đó là do ai gây ra?"
...
Chỉ một câu nói khiến bầu không khí lạnh như đóng băng.
Bàn tay đang giữ mình đã buông ra, Nha Thấu được tự do trở lại.
Nhưng lúc này cậu không biết mình nên chọn con đường nào trong hai con đường trước mặt nữa.
Vẫn còn rất nhiều tin tức chưa tìm hiểu dưới đáy biển, cậu vẫn chưa biết Criller có phải là người cá lên bờ hay không, cũng mới biết tộc người cá có một vị công chúa bị mất tích, nếu giờ mà trở về đất liền thì sẽ không thu thập được bất kỳ tin tức nào hết.
Nhưng là người chơi, cậu nên ở cùng Tạ Thầm mới đúng, vì dù sao họ cũng coi như lập nhóm vào phó bản này mà.
【Chỉ mình tôi thắc mắc thôi hả? Tạ Thầm, nhóc con nhà cậu quen vợ tôi từ khi nào thế? Đừng bảo là lập nhóm bên ngoài rồi cùng vào phó bản nha?】
【Lập nhóm? Thế thì tôi hiểu sao tự dưng Tạ Thầm lại phát điên rồi.】
【Điểm xuất phát ban đầu của người chơi là ở trên đất liền, còn Nha Thấu lại là ở trên tàu, tính ra do lỗi nên hai người đã bị tách ra ngay từ đầu rồi. Nhìn tốc độ của Tạ Thầm thì hẳn là đã lập tức tìm đến khi vừa phát hiện ra, kết quả là lần đầu thì hụt, lần hai tìm được rồi lại không đưa về được, giờ là lần thứ ba rồi... Quá tam ba bận, không khùng lên mới lạ.】
Trong đầu bỗng nổi lên một suy đoán không tốt đẹp gì, thiếu niên cảm giác có hàn ý lan đang dần lan khắp toàn thân mình.
"Tên người cá trước mặt em cũng chẳng phải..."
Lời Tạ Thầm còn chưa nói hết, mặt biển vốn phẳng lặng bỗng dưng dậy sóng thần, cuốn hai người đang đứng trên bờ xuống dưới nước.
...
Cho dù có hạt châu trong miệng thì khi bị cuốn xuống dưới biển vẫn rất khó chịu.
Mùi tanh của máu lan rộng ra theo dòng nước, Nha Thấu nhìn thấy một mảng đỏ gần đó.
Còn có những bọt khí li ti do di chuyển trong nước với tốc độ cao nữa, dày đặc nên căn bản không thấy được bên trong vùng màu đỏ kia đang xảy ra chuyện gì.
Chờ tới khi chúng tản ra mới thấy được quỹ đạo di chuyển của Criller và Tạ Thầm.
Biển buổi sáng đẹp vô cùng, nhưng không một sinh vật biển nào dám bén mảng đến gần, mấy con cá mập đần độn vừa ngửi thấy mùi của Vương Người cá là đã quay đầu bỏ chạy rồi. Còn thiếu niên là đối tượng bị tranh giành lại đang ở cách đó không xa, chỉ cảm thấy nỗi sợ hãi không ngừng bao trùm.
Cả hai rất mạnh, nhưng cũng đều khiến thiếu niên cảm thấy quá mức xa lạ.
Nhờ kỹ năng thiên phú nên các vết thương của Tạ Thầm vừa xuất hiện đã lập tức lành lại.
Cuộc chiến tranh giành này kéo dài không lâu thì bỗng có ánh sáng trắng lóe lên khiến mọi thứ bất động.
Cảm giác quen thuộc, Nha Thấu biết đây là ——
Ảo Ảnh.
Ảo ảnh được tạo ra giam Tạ Thầm tại chỗ, loại kỹ năng như bug không rõ ranh giới thật giả này ngay cả người chơi cấp bậc như Tạ Thầm muốn thoát ra cũng phải mất chút thời gian.
Criller lơ lửng trong nước, tay phải giơ cao lên, chỉ trong chớp mắt là có thể cắt đứt cổ họng đối phương.
"Criller!"
Nha Thấu mất khống chế gọi tên hắn.
Âm thanh rất nhỏ nhưng Criller vẫn nghe thấy, hắn dừng lại thật, sau đó lao nhanh về phía này.