Ông ta nhìn xung quanh, rồi nhìn cảnh vệ đứng cách đó không xa , ông ta nói: “Chào anh, anh có thể giúp tôi một việc không?”
“Không được.”
Cảnh vệ đến trước mặt ông ta, “Ông thành thật một chút, người vào đến nơi này rồi , thì cũng đem những cái đó suy nghĩ xấu xa bỏ xuống đi .”
“ Xin anh , cho tôi gọi một cuộc điện thoại đi. Tôi bị oan, hơn nữa, bây giờ tôi vẫn chưa bị kết tội mà, đúng không ?”
Vệ Mông nói, trên tay xuất hiện vài thứ, sau đó nhẹ nhàng lén đặt vào túi của viên cảnh vệ.
Viên cảnh vệ sờ món đồ, nụ cười trên mặt lập tức hiện rõ.
“ Được rồi, chỉ được ba phút .”
Viên cảnh vệ nói, đưa điện thoại của mình cho ông ta.
Vệ Mông liên tục cảm ơn, rồi lập tức gọi một cuộc điện thoại.
“ Đạo trưởng, tôi bị phát hiện rồi, làm ơn, cứu tôi với !”
Vệ Mông hạ giọng nói.
Điện thoại bên kia im lặng một lúc, lâu sau, bên kia lên tiếng : “ Đồ vô dụng .”
“ Đạo trưởng, thực sự không phải là tôi vô dụng, là do đối phương quá giải hoạt . Kỷ Dao Quang đó, đã phá hỏng rất nhiều kế hoạch của chúng ta, nếu không sớm trừ bỏ, hậu quả khôn lường !”
Vệ Mông tiếp tục nói.
Thiên Cửu đạo trường đang ở M quốc nghe đến cái tên Kỷ Dao Quang , lông mày lập tức nhíu lại.
Lại là Kỷ Dao Quang !
Sao ở đâu cũng có dấu vết Kỷ Dao Quang nhúng tay vào ?
“ Còn một phút .”
Viên cảnh vệ nhắc nhở.
Vệ Mông liên tục gật đầu, rồi nói: “Đạo trưởng, ngài nhất định phải cứu tôi ra ngoài.”