Bạch Lang Kỵ đành phải ôm mông Nero, ngây ngốc xoay rất nhiều vòng trong phòng. Khi vị tiểu hoàng đế trong lòng hắn liên tục ngáp, vị kỵ sĩ mới vội vàng bế hắn lên, đặt lại vào ổ chăn trên giường.
Làm xong tất cả, Bạch Lang Kỵ nhẹ nhàng tắt đèn, ôm súng năng lượng cao của mình, như thường lệ ngồi ở mép giường canh giữ cho tiểu chủ nhân.
Nero lại không ngủ ngay.
Hắn trong bóng đêm mở to đôi đồng tử đỏ rực như hồng ngọc, nhìn chăm chú vào bóng dáng của Bạch Lang Kỵ.
[...Đế quốc lịch năm 912, Nero • Augustus • Caesis, kẻ chất đầy tội ác, bị Heydrich, Asachar, Diệp Tư Đình, và Bạch Lang Kỵ cùng nhau áp giải lên đoạn đầu đài. Giữa tiếng hoan hô của toàn dân đế quốc, bạo quân Nero bị hành hình bỏ mạng. — 《Khổ Nạn Của Thánh Tử》
[... “Lúc này điều duy nhất tôi có thể làm,” Bạch Lang Kỵ khẽ nói với Thánh Tử, tự sám hối, “Chỉ là dùng mảnh vải bịt kín mắt ngài, sau đó che chặt lỗ tai ngài.”
[“...Ở khoảnh khắc cuối cùng đó, hoàng đế đã sớm phát điên dường như lại đột nhiên khôi phục thành dáng vẻ cao quý, lý trí như trước kia. Sau đó ngài cười nói với tôi: ‘Ta biết nhất định phải là ngươi. Tạm biệt, người bạn già trung thành của ta.’...” — trích《Khổ Nạn Của Thánh Tử》
[...]
Một trí tuệ nhân tạo không thuộc chiều không gian này, đã đưa đến một cuốn tiểu thuyết cực kỳ vớ vẩn và đầy lệch lạc, sau đó chỉ vào những dòng chữ đó mà nói, đây là vận mệnh của hắn.
Nếu hắn dễ dàng tin tưởng, thì có nghĩa là 18 năm hắn đã trải qua trước đây, đều trở thành một trò cười vô nghĩa.
Nhưng nếu những gì cuốn sách này miêu tả, thật sự là tương lai của đế quốc.
Thì lời tiên đoán của nó, là một cuộc chiến tranh thật sự sắp xảy ra.
Vậy thì...
Bộ não của Nero hoạt động nhanh chóng, hơi thở hắn dần chậm lại, cuối cùng nhắm mắt đi vào giấc ngủ.
-
“Kính bẩm bệ hạ, hạm đội đã đến tinh hệ Delphi.”
Lang Kỵ ở cửa thấp giọng bẩm báo.
Ánh đèn trong khoang ngủ dần dần sáng lên. Bạch Lang Kỵ đã sớm mang đến một bộ lễ phục tế điển khác, sau đó đỡ Nero vẫn còn chưa mở mắt ngồi dậy.
Nhân lúc Nero chưa hoàn toàn tỉnh táo, hắn lén lút nhét một cây nhiệt kế vào miệng Nero, rồi nhẹ nhàng mặc quần áo cho vị tiểu chủ nhân.
Cũng như mọi lần trước, Nero vừa ngủ dậy, tâm lý phòng bị sẽ trở nên rất thấp.
Thấy Bạch Lang Kỵ đưa đồ vào miệng mình, hắn liền rất ngoan ngoãn ngậm lấy, bộ dạng tóc bạc rối bù nhìn ngốc nghếch, không hề có chút dáng vẻ tàn nhẫn, sát phạt thường ngày.
Tuy nhiên, niềm vui ngắn ngủi, khi ý thức dần tỉnh táo, hắn liền khó chịu mà nhổ nhiệt kế ra: “Thứ gì.”
“Cuối cùng cũng hạ sốt rồi, bệ hạ.” Bạch Lang Kỵ nhặt lên xem nhiệt độ, vô cùng vui mừng, “Việc tranh thủ thời gian ngủ bù trên đường đến Delphi quả nhiên có hiệu quả.”
Nero thấy hắn định mặc lễ phục cho mình, liền nhắc nhở: “Khoan đã, trước hết hãy cấy giáp cơ khí thần kinh cho ta.”
“...Bệ hạ,” Giọng Bạch Lang Kỵ rất khẽ: “Tôi vẫn có thể ôm ngài tiến vào Thánh Điện.”
Ánh mắt Nero lạnh lùng: “Không được. Đảng phản loạn đã chiếm giữ ngai vàng mười năm, Thánh Điện hiện giờ sớm đã là địa bàn của phái độc lập. Hoàng đế để lộ bất kỳ một chút mềm yếu nào, đều sẽ trở thành điểm yếu để chúng tuyên truyền khắp nơi. Cấy giáp cơ khí thần kinh cho ta.”
Bạch Lang Kỵ không còn cách nào, lấy ra một tấm chip mỏng màu xanh biếc.
So với giáp cơ khí xương vỏ ngoài nặng nề những năm trước, giáp cơ khí thần kinh có thể trực tiếp cấy vào xương cùng và tủy xương, tạo ra dây thần kinh thay thế, giúp người tàn tật di chuyển linh hoạt gần như người bình thường, và mang theo cũng tương đối tiện lợi.
Chỉ là, bởi vì đặc tính cố hữu thâm nhập thần kinh của nó, giáp cơ khí thần kinh có những khuyết tật không thể tránh khỏi. Khi cấy vào, hoặc khi không tháo ra trong thời gian dài, đều sẽ khiến người sử dụng cảm thấy đau đớn khó chịu.