Trường An Thái Bình
QUYá»N 5: TRƯá»NG GIANG CUá»N CUá»N CHẢY Vá» ÄÃNG
Sá»m mùng má»t có Äại triá»u há»i, quan viên từ ngÅ© phẩm trá» lên trong kinh Äá»u phải Äến Äiá»n Hà m Nguyên mừng nÄm má»i thánh thượng.
Tô Sầm vác khuôn mặt ngái ngá»§ núp giữa quần thần, vái lạy cùng má»i ngưá»i, tiếng hô vạn tuế rần rần, vừa gục Äầu xuá»ng Äã suýt ngá»§ luôn.
Cáºu chá» nhá» tá»i qua mình bá» trút rượu luôn, ban Äầu còn có ý thức nhá» kÄ© từng ngưá»i Äá» sau nà y còn tÃnh sá». Nhưng sau bấm tay tÃnh lại, cáºu mà ra tay tháºt e là phải âtà n sátâ cả ná»a cung Hưng Khánh, chá» Äà nh thôi.
Hiá»n Tô Sầm Äã thÄng lên Äại Lý Thiếu Khanh, quan tòng tứ phẩm, ngưá»i Äứng cạnh cáºu là Trung ty Thá» lang Äã hÆ¡n trÄm tuá»i bẻ Äôi, từ sáng sá»m nhìn thấy Tô Sầm lão Äã nhe hà m rÄng và ng ra cưá»i trá»m. Ban Äầu Tô Sầm còn chẳng hiá»u là m sao, Äến khi hạ triá»u lão má»i huých Tô Sầm: âTô Äại nhân trẻ trung khá»e mạnh, dá»i dà o khà huyết, nhưng cÅ©ng phải chú ý sức khá»e Äấy, ha ha ha!â
Tô Sầm má» má»t nhìn hà m rÄng và ng kia má»t lát, thấy mắt lão sáng quắc nhìn cá» mình cáºu nghÄ© Äến gì Äó, vá»i và ng che lại.
Ãng cụ cưá»i má»t trà ng dà i rá»i má»i sâu xa vá» vai Tô Sầm, nghênh ngang bá» Äi, Äá» lại Tô Sầm Äứng Äó che cá», nhìn sao cÅ©ng thấy giấu Äầu há» Äuôi.
Tô Sầm vừa tức giáºn nghiến rÄng vừa bá» vá», Äêm qua cáºu Äã say Äến váºy rá»i Lý ThÃch còn xuá»ng tay ÄÆ°á»£c nữa! Cá»ng thêm bản mặt buông thả quá mức nà y, ngưá»i ta nghÄ© nhiá»u cÅ©ng chẳng lạ.
Tô Sầm chạy vá» cung Hưng Khánh như muá»n trá»n, Äá»nh bụng trá»n tiá»t luôn á» nhà mấy hôm, không ngá» lại quên mất lá»i hẹn cá»§a Trá»nh Dương, vừa bưá»c và o cá»ng cung cáºu Äã giáºt thót.
Chá» thấy cung Hưng Khánh luôn yên tÄ©nh nay rá»n rà ng hết sức, dưá»i các hiên nhà hà nh lang nÆ¡i nÆ¡i Äá»u là ngưá»i, túm nÄm tụm ba vui như trẩy há»i.
Suy nghÄ© Äầu tiên cá»§a Tô Sầm khi thấy Äám ngưá»i nà y là ⦠Trá»nh Dương muá»n chết.
Hôm Äó Trá»nh Dương chá» Äá»c cho Lý ThÃch và i ba cái tên, giá» thì nhìn qua Äã thấy không dưá»i mưá»i mấy ngưá»i, còn có má»t Äám ngưá»i và o cung liên tục, thá» vá» ngoà i cá»ng tái cả mặt.
Má»t ngưá»i bưá»c từ sau lên vá» vai Tô Sầm, Äợi cáºu nhìn sang ngưá»i kia má»i cưá»i, chắp tay: âHuynh Äây cÅ©ng má»i và o cung Hưng Khánh lần Äầu Äúng không? Tôi là Trâu Minh KÃnh, con nhà Bình Viá»
n Hầu, cung Hưng Khánh nà y quả là khà phách, huynh Äây có muá»n dạo chÆ¡i cùng tôi không?â
Tô Sầm Äáp lá»
, nêu tên há», sau Äó không muá»n vưá»ng vÃu nữa Äá»nh bưá»c Äi, ngưá»i kia lại bám theo cáºu.
âHuynh là Tô Sầm Äấy ư? Là Tô Sầm má»i phá vụ án tế trá»i? Không ngá» huynh còn trẻ như váºy? Thế tá» Äúng tháºt tà i ba, không ngá» lại má»i ÄÆ°á»£c cả huynh Äến, không uá»ng tôi ÄÆ°a bao nhiêu quà cáp Äến phá»§ Anh Quá»c công.â
Tô Sầm khẽ cưá»i, Äúng là tà i ba tháºt, dám lấy cả cung Hưng Khánh ra Äá» vÆ¡ vét, chẳng sợ có sá» nháºn cÅ©ng chẳng có sá» tiêu.
Trâu Minh KÃnh bám rá»t lấy Tô Sầm, cảm thán cung Hưng Khánh nguy nga tráng lá», ngó nghiêng khắp nÆ¡i như chưa từng trải sá»± Äá»i. Bất chợt Tô Sầm dừng lại, Trâu Minh KÃnh Äâm sầm và o sau lưng.
Mà Tô Sầm Äá»t ngá»t dừng bưá»c là bá»i gặp má»t ngưá»i quen: âNinh Tam Thông?â
Vừa khéo Ninh Tam Thông cÅ©ng chú ý Äến Tô Sầm, hắn Äuá»i mấy ngưá»i xung quanh Äi và bưá»c lên: âTô huynh cÅ©ng Äến à ? Hôm nay tháºt là Äông Äá»§.â
Tô Sầm ngạc nhiên không phải vì má»t ngá» tác như Ninh Tam Thông lại xuất hiá»n á» chá» nà y, mà vì hôm nay ngưá»i ná» xá» Äôi già y lục hợp hoa vÄn quỳ thêu chá» và ng, khoác áo gấm tuyết hạc ca loan hót, xuất sắc hÆ¡n ngưá»i, thoắt cái Äã trá» nên quý phái hÆ¡n nhiá»u. Ngưá»i luôn bám theo cáºu lúc trưá»c thì lúc nà o cÅ©ng cung kÃnh khép nép, chá» riêng khà chất thôi Äã chẳng thấy giá»ng ngưá»i cáºu quen chút nà o.
Lúc nà y Trâu Minh KÃnh cÅ©ng ôm mÅ©i bưá»c ra, thấy Ninh Tam Thông thì hắn sáng mắt lên, vá»i chà o: âChà o cáºu Ba Ninh.â
Trâu Minh KÃnh thấy Tô Sầm không hà nh lá»
theo mình, còn tưá»ng cáºu không biết nhân váºt lá»n kia, hắn vá»i giá»i thiá»u vá»i Tô Sầm: âÄây là cáºu Ba bên phá»§ Thái phó.â Và ghé và o tai Tô Sầm nói nhá»: âNinh Nghá» là ông hắn.â
âNinh Tamâ¦â Tô Sầm nhìn Ninh Tam Thông má»t lúc vẫn không biết xưng hô thế nà o, cuá»i cùng Äà nh cưá»i: âNói Äi, cáºu ghi thù tôi bao nhiêu rá»i?â
Ninh Tam Thông cưá»i, thân thiết khoác vai Tô Sầm kéo cáºu Äi: âCuá»i cùng Tô huynh cÅ©ng ngã dưá»i tay tôi má»t lần rá»i, tôi mà vá» ká» cho ông cụ nghe thì cụ vui phải biết.â
Tô Sầm: âThế rá»t cuá»c huynh tên là gì?â
Ninh Tam Thông cưá»i bảo: âTên Từ tá»± Thông, huynh gá»i sao xuôi miá»ng cứ gá»i.â
Tô Sầm nhưá»ng mà y: âTôi không dám, nhỡ Äâu Äụng chạm Äến cáºu Ba thì tôi biết là m sao.â
Ninh Tam Thông cưá»i phá lên: âTô huynh thẹn quá hóa giáºn à ?â
Trâu Minh KÃnh nhìn hai ngưá»i cà ng Äi cà ng xa: ââ¦â
â¦
Äi Äến Trầm Hương Äình bên Long Trì Tô Sầm má»i thấy Trá»nh Dương và Phong Nhất Minh. Trá»nh Dương khoác áo choà ng Äen kÃn ngưá»i, chá» lá» má»i má»t Äôi mắt, nếu không phải thấy Phong Nhất Minh nhà n nhã uá»ng trà bên cạnh, Tô Sầm suýt không nháºn ra.
Chà o há»i Äôi ba câu xong, Tô Sầm má»i há»i: âHuynh Äá»nh hát tuá»ng gì Äấy?â
Phong Nhất Minh cưá»i khẩy: âChắc là sợ Vương gia nháºn ra rá»i Äánh chết.â
Trá»nh Dương kéo tay Tô Sầm: âTô huynh, huynh phải cứu ta Äấy, cáºu ta thÃch huynh nhất, huynh phải nói Äỡ cho ta.â
Tô Sầm ho nhẹ, lén nhìn Ninh Tam Thông, thấy ngưá»i ná» không sinh nghi má»i bảo: âBiết trưá»c váºy sao ban Äầu còn là m.â
âTa cÅ©ng Äâu có biết thà nh ra thế nà y Äâu.â Trá»nh Dương trùm áo khóc không ra nưá»c mắt: âTa chá» nói cho và i ngưá»i thôi, ngá» Äâu há» nghe tin ÄÆ°á»£c và o cung Hưng Khánh xong má»i má»t Äá»n mưá»i, mưá»i Äá»n trÄm, tìm Äến nhà hết. Äá»u là bạn cùng chÆ¡i từ bé cả, ta cÅ©ng không thá» bên trá»ng bên khinh, kết quả là bóng tuyết cà ng lÄn cà ng lá»n, thà nh ra thế nà y Äây.â
âÄây là huynh tá»± là m tá»± chá»u.â Ninh Tam Thông ngá»i kế Trá»nh Dương: âMà tôi cÅ©ng chưa thấy Vương gia tức giáºn bao giá», nhá» phúc huynh hôm nay chúng tôi má»i ÄÆ°á»£c má» mang, coi như huynh chết không uá»ng váºy.â
âÄá» vong ân phụ nghÄ©a, không có tôi huynh có và o ÄÆ°á»£c cung Hưng Khánh không?â Trá»nh Dương trừng mắt vá»i Ninh Tam Thông, sau Äó lại nhìn Tô Sầm: âSao các huynh lại Äi vá»i nhau? Ta còn Äang Äá»nh giá»i thiá»u cho là m quen Äây.â
âKhá»i phải nhá»c lòng.â Tô Sầm cÅ©ng ngá»i xuá»ng cạnh Phong Nhất Minh, má»t bà n Äá vuông vừa Äá»§ kÃn chá»: âHuynh cứ lo cho mình Äi Äã.â
Ninh Tam Thông và Phong Nhất Minh giá»i thiá»u sÆ¡ qua, ngưá»i ngá»i Äây coi như Äã quen biết cả. Trong nà y chá» có Tô Sầm và Phong Nhất Minh là quan trên ngÅ© phẩm, nhưng vì Phong Nhất Minh không phải quan trong kinh không cần dá»± triá»u há»i, thà nh ra chá» có mình Tô Sầm là Äang mặc quan phục.
Trá»nh Dương há»i: âCáºu Äâu? Cáºu không vá» vá»i huynh à ?â
Tô Sầm Äáp: âThiên tá» nhá» giữ ngà i ấy lại rá»i, chắc phải Än trưa xong má»i vá».â
Trá»nh Dương láºp tức hà há»ng cá»i áo: âThế lát nữa ta sẽ Äuá»i hết cả Äi, tá»i lúc cáºu vá» không biết ta Äã là m gì Äâu.â
Ba ngưá»i còn lại nhìn y như kẻ ngá»c, thế ra bao nhiêu ngưá»i trong cung Hưng Khánh Äá»u mù hết hay sao?
Rảnh rá»i ngá»i không bèn nói lại vụ án trưá»c Tết, lúc Äó Tô Sầm vá»i vá» cung Hưng Khánh nên không tham gia và o viá»c Äằng sau, chá» nghe nói Thẩm Vu Quy Äã ÄÆ°á»£c Ninh Tam Thông ÄÆ°a vá» nhà . Lúc Äó cáºu còn tưá»ng nhà Ninh Tam Thông có ai hà nh nghá» y chứ, giá» hóa ra là phá»§ Thái phó, tất nhiên là thầy y, thuá»c thang tá»t nhất Äá»u có cả.
Há»i Äến Thẩm Vu Quy, Ninh Tam Thông thá» dà i: âÄã ná»i lại gân mạch rá»i, nhưng muá»n thoải mái tá»± nhiên như trưá»c thì không thá», cùng lắm rèn luyá»n cho tá»t thì không ảnh hưá»ng Äến cuá»c sá»ng thôi.â
âKhông ngá» má»t cô gái lại Äeo trên mình má»i thù sâu nặng tá»i váºy.â Trá»nh Dương không khá»i than: âMay mà Thiên tá» nhá» nhân háºu, không truy cứu tá»i lá»i cá»§a cô ấy. Hôm khác tôi cÅ©ng muá»n qua xem, rá»t cuá»c ấy là vá» kỳ nữ thế nà o.â
Tô Sầm tá»t bụng nhắc nhá»: âVá» kỳ nữ ấy vừa má»i mưá»i chÃn.â
âHả?â Trá»nh Dương nhÄn mà y: âThế ra vẫn còn trẻ con à .â
Phong Nhất Minh há»i: âTên tá»i phạm bắt ÄÆ°á»£c lúc sau thì sao?â
Ninh Tam Thông nói: âGiá» vẫn nhá»t trong Äại Lý Tá»±, gần Äến cuá»i nÄm Hình bá» Äã khép án hết rá»i, phải Äợi khai triá»u chép lại má»i ÄÆ°a sang Hình bá» xá» phạt ÄÆ°á»£c. Nhưng Thiên tá» nhá» rất coi trá»ng vụ án nà y, chắc sẽ xá» nặng, có lẽ cÅ©ng phải phán lÄng trì hay gì Äó.â
Tô Sầm gáºt Äầu, cuá»i cùng cÅ©ng buông ÄÆ°á»£c má»t má»i tâm sá»±, cÅ©ng coi như có thá» an á»§i linh há»n trên trá»i cá»§a hÆ¡n ba mươi ngưá»i nhà há» Thẩm.
NÄm má»i diá»n mạo má»i, hôm nay ÄÆ°á»£c ngà y nắng Äẹp hiếm có, tuyết từ trưá»c Tết vẫn chưa tan, phá»§ trắng trên những núi giả cá»t nhà , ánh và ng chiếu xuá»ng rá»±c rỡ long lanh.
Và i cáºu ấm tụm lại thong thả thưá»ng cảnh quanh Long Trì, trong Äó có má»t nhóm ngưá»i bà n Äến tin Äá»n vá» cung Hưng Khánh Äúng lúc Äi ngang Trầm Hương Äình, bá»n ngưá»i bên trong cÅ©ng dá»ng tai nghe.
Má»t ngưá»i há»i: âCác huynh có biết cung Hưng Khánh có ba bà ẩn lá»n là gì không?â
Vòng vo mãi cho ngưá»i ta sá»t cả ruá»t, ngưá»i kia má»i ra vẻ nói tiếp: âThứ nhất là , tại sao Kỳ Lâm mang há» Kỳ?â
Má»i ngưá»i Äá»u biết Ninh Vương dẫn theo má»t thá» vá» Äá»t Quyết bên cạnh quanh nÄm, tên là Kỳ Lâm, nhưng lại không ai biết tại sao má»t ngưá»i Äá»t Quyết lại mang tên cá»§a ngưá»i Hán, ngưá»i bên cạnh vá»i há»i: âTại sao thế?â
Ngưá»i kia hÃp mắt cưá»i: âÄã bảo là bà ẩn rá»i, sao mà tôi biết ÄÆ°á»£c?â
Má»i ngưá»i âxìâ hắn, sau Äó tụm và o thảo luáºn.
Ninh Tam Thông cÅ©ng hà o hứng muá»n biết, nghÄ© bụng Trá»nh Dương là cháu ngoại Ninh Vương chắc cÅ©ng phải biết chút gì, bèn há»i Trá»nh Dương.
Trá»nh Dương lắc Äầu, quay sang há»i Tô Sầm: âTại sao thế?â
Tô Sầm bình tÄ©nh bưng trà lên uá»ng: âSao ta biết ÄÆ°á»£c.â
âTháºt ra cÅ©ng không khó.â Phong Nhất Minh cưá»i: âGá»i Kỳ Lâm qua Äây há»i là biết.â
âÄây cÅ©ng là má»t ý hay.â Trá»nh Dương vá» tay: âThế⦠ai Äi Äây?â
Tô Sầm tiếp tục uá»ng trà , Phong Nhất Minh quay sang ngắm há», trái lại Ninh Tam Thông thì có trả lá»i: âTôi không quen Kỳ Lâm mà .â
Trá»nh Dương: ââ¦â Kết bạn ẩu quá!
Thấy má»i ngưá»i không thảo luáºn ÄÆ°á»£c gì, ngưá»i kia nói tiếp: âBà ẩn thứ hai là Long Trì Äằng trưá»c Äây, Äá»n rằng ngưá»i chết trong cung Hưng Khánh không cần chôn, cứ ném xuá»ng Long Trì lÃ ÄÆ°á»£c, dưá»i há» nà y có nuôi mấy chục con rùa lông xanh chuyên Än thá»t ngưá»i, ném má»t ngưá»i xuá»ng chẳng mấy tiếng Äã chá» còn má»i bá» xương. Các huynh Äoán xem dưá»i Long Trì có bao nhiêu xương cá»t rá»i?â
Bây giá» mặt há» Äóng bÄng không thấy rõ dưá»i Äáy, nhưng ban ngà y ban mặt ká» chuyá»n nà y má»i ngưá»i cÅ©ng phải rùng mình, lÅ© lượt tránh xa há» nưá»c.
Ninh Tam Thông há»i Trá»nh Dương: âDưá»i Äáy Long Trì có xương tháºt sao?â
Trá»nh Dương lại há»i Tô Sầm: âTô huynh nghÄ© sao?â
Tô Sầm chá» nhá» lúc trưá»c khi Ãm Môn ám sát, có má»t thằng hầu nói máu tươi nhuá»m Äá» mặt há», nhưng thi thá» Äi Äâu rá»i thì không nhắc Äến, thế là cáºu lại uá»ng trà : âKhông biết.â
âTháºt ra cÅ©ng không khó.â Phong Nhất Minh lại cưá»i: âÄợi sang nÄm tan bÄng rá»i xuá»ng xem là biết.â
âÄúng thế!â Trá»nh Dương vui vẻ há»i: âThế⦠ai xuá»ng?â
Tô Sầm lại tá»± rót má»t chén trà , Phong Nhất Minh không ngắm há» nữa, chuyá»n sang nhìn cây hòe bên cạnh, Ninh Tam Thông thì cưá»i vá»i Trá»nh Dương: âTôi không biết bÆ¡i.â
Trá»nh Dương: ââ¦â Y muá»n tuyá»t giao vá»i Äám nà y!
Äợi chá»§ Äá» nà y qua Äi, ngưá»i ban Äầu lại nói: âBà ẩn cuá»i cùng⦠có nguá»n gá»c lá»n lắm!â
Ngưá»i ná» cá» ra vẻ thần bÃ, nói nhá»: âChúng ta Äá»u biết sau khi Ninh Vương phi qua Äá»i, Vương gia không cưá»i thêm ai khác, thế các huynh có biết ai Äang á» háºu viá»n cung Hưng Khánh không?â
Tô Äại nhân vẫn mải uá»ng trà : âKhụ⦠khụ khụâ¦â
Phong Nhất Minh và Trá»nh Dương nhìn nhau, chuyá»n nà y thì há» biết tháºt.
Chá» có Ninh Tam Thông là ù ù cạc cạc, ngẩng Äầu há»i Trá»nh Dương: âLà ai thế?â
Trá»nh Dương: âTô huynh, huynh thấy sao?â
Tô Sầm: âKhụ khụ khụ khụ khụâ¦â
âTháºt ra cÅ©ng dá»
thôi.â Phong Nhất Minh hả hê nhìn Tô Sầm: âChúng ta qua xem là biết.â
Trá»nh Dương: âThế⦠ai Äi Äây?â
Ninh Tam Thông và Phong Nhất Minh vá» bà n Äứng dáºy.
Tô Sầm: Xin lá»i, tá»± dưng ta muá»n vá» nhà thÄm A Phúc.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com