"Thím , chuyện lúc nãy cháu thấy rõ rành rành. Là Hứa Lam Xuân tự động chắn đường , đồng chí Liễu Vân Sương chỉ tới . Những chuyện bịa đặt thím , cháu thấy chẳng cần thiết nhắc thêm ."
Phượng Kiều rành rọt, sợ mất lòng ai.
Hứa Lam Xuân thì giận đến tím mặt:
"Chị Phượng Kiều, chị thế? Em chỉ hỏi một câu thôi mà…"
"Được , mấy chuyện rảnh tham gia. về đây. Chú hai, thôi."
Nói xong, cô leo lên xe lừa.
"Phượng Kiều , để Lam Hà đưa con về ! Đường xa lắm!"
Bà cụ Hứa hoảng hốt đuổi theo, chẳng còn tâm trí mà cãi cọ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Hứ, chị cứ đợi đấy!"
Hứa Lam Xuân giận dữ, cũng hối hả chạy theo.
"Đi thôi, về nhà."
"Ừ!"
Kiều Dịch Khất sang Liễu Vân Sương, ánh mắt đầy dịu dàng. khi liếc phía đám đông, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng.
Về đến sân, Hỉ Tử đặt hai bao nặng trịch xuống nền:
"Chị dâu, đây là năm mươi cân gạo với năm mươi cân bột mì. Đại ca chị nấu ăn ngon, nên bọn em thường xuyên đến quấy rầy ."
Liễu Vân Sương ngẩn :
"Đến thì đến, mang gì theo gì. Lương thực loại , rẻ."
Kiều Dịch Khất bật :
"Em nhận , coi như quà cảm ơn. Anh cũng ở ăn cơm."
"Thôi , tối nay bánh nướng ăn nhé."
Hỉ Tử hí hửng:
"Thật ạ? Tuyệt quá! Mà chị dâu , dạy cho bọn họ một bài học? Đã là thứ hai đấy."
"Không cần thiết."
Liễu Vân Sương bình thản , "Chuyện yêu đương, kết hôn, xen gì. Nếu họ thật lòng với , lấy , cũng đỡ phiền toái."
Hỉ Tử im lặng, vẻ mặt cam tâm. Kiều Dịch Khất liếc mắt hiệu, đành thôi.
Cô quan tâm chuyện đó, thấy thì yên tâm hơn phần nào.
Làm bánh xong, cô còn gói thêm mấy cái cho Khánh Tử và Hỉ Tử mang về.
"Giờ thì hiểu vì đại ca . Ở nhà chị dâu đúng là cảm giác gia đình thật."
Hỉ Tử thở dài.
Khánh Tử chẳng gì, nhưng ánh mắt đầy ấm áp. Như … là đủ .
Sáng sớm hôm , họ lên đường huyện thành. Xe đạp của Kiều Dịch Khất vẫn để ở nhà cô, nên bộ.
Vừa đến nơi, chợ giống cây đông nghịt .
"Đi thôi, xếp hàng ."
"Ừ!"
Ai nấy đều mang túi, gùi, chuẩn mua hạt giống cho vụ mùa mới.
Tiến độ chia ruộng của huyện Tân Đồng nhanh đến bất ngờ, bây giờ nhà nào cũng đất canh tác riêng. Sắp xuân, đều lo chuẩn .
"Vân Sương, ruộng nhà cần bao nhiêu giống?"
"Chắc hướng dương dầu lấy mười lăm, hai mươi cân."