Bên bàn ăn, Tùy Hoài từ bếp bước ra, đưa cho tôi một chai sữa, "Uống cái này đi."
Tôi đưa tay nhận lấy, rồi với lấy một lát bánh mì nướng hạt.
Tùy Hoài sững lại, nói: "Em không phải d ị ứn g với hạt à?"
Tôi ngước mắt nhìn anh ta một cái.
"D ị ứn g với hạt là Bùi Chi, anh nhớ nhầm rồi."
Khoảnh khắc cái tên đó thoát ra khỏi miệng tôi, không khí như thể đông cứng lại.
Nụ cười trên mặt Tùy Hoài biến mất với tốc độ có thể thấy rõ, anh ta ca u m ày, gương mặt hiện lên vẻ giận dữ.
"Sao em lại nhắc đến cô ấy làm gì?"
Trà Sữa Tiên Sinh
Nhìn thấy cảm xúc của anh ta dâng trào đột ngột, tôi bỗng cảm thấy nỗi buồn tràn ngập.
Bất lực… tôi không còn muốn nói gì nữa.
"Không có gì, là em lỡ lời thôi."
Tùy Hoài khựng lại, dường như không ngờ tôi lại nhanh chóng bỏ qua chủ đề này. Anh ta ngả người ra sau ghế, phát ra tiếng cọt kẹt trên sàn, rồi đứng dậy nói: "Tôi ăn no rồi, em ăn đi."