Tổng Tài Nhặt Được Bé Cá Ngựa

Chương 9:



6 giờ chiều, Thủy Tộc Quán.

Bé Cá Ngựa bước vào một nhà hàng chuyên phục vụ món hải sản – cũng là nơi tiên sinh đã hẹn gặp cậu tối nay.

Sáng nay, tiên sinh có nhắn tin: "Tám giờ tối, Thủy Tộc Quán, gặp em."
Nhưng Bé Cá Ngựa lúc đó còn đang mơ màng, đọc nhầm thành 6 giờ...

Kết quả, cậu tới sớm hai tiếng.

May mà ở đây cậu có không ít bạn bè nhỏ trong khu thủy sinh, nên đến sớm cũng không cảm thấy buồn chán gì mấy.

Tuy vậy, cậu vẫn thấy có điều gì đó hơi lạ.

Lần trước, sau khi cùng tiên sinh ghé qua khu hải mã trong Thủy Tộc Quán, mỗi lần nhắc đến nơi này, tiên sinh đều tỏ ra không vui — còn nói "Không muốn quay lại nữa."

Vậy mà hôm nay lại chủ động chọn nơi này để gặp mặt?

Tại sao lại đổi ý? Rốt cuộc có chuyện gì?

Mang theo suy nghĩ đó trong lòng, Bé Cá Ngựa nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào.

Cậu đi một mạch vào bên trong.

Theo thường lệ, lẽ ra phải có nhân viên ra đón, nhưng hôm nay không hiểu vì sao, có vẻ quán đang rất bận rộn, không ai để ý đến sự xuất hiện của cậu.

"Làm nhanh lên, làm nhanh lên! Còn hơn một giờ nữa là bắt đầu rồi!"

"Đồ đạc đâu? Hoa hồng phải trải ra, nhạc đâu? Bầu không khí phải chuẩn bị xong!"

"Chú ý nhé, tuyệt đối không được để lộ! Ông chủ dặn rồi, phải tạo ra một bất ngờ! Nghe rõ chưa? Bảo mật, bảo mật!"

Bé Cá Ngựa lặng lẽ đi ngang qua, tò mò nhìn đám nhân viên đang tất bật chạy qua chạy lại, ôm cả bó hoa hồng lớn, dựng đèn, sắp bàn.

Cậu nghiêng đầu hỏi nhỏ một người đang cầm bình xịt bóng cánh hoa:

"Hôm nay ở đây có sự kiện gì sao?"

"À... hình như có cầu hôn gì đó." Nhân viên không ngẩng đầu, tay vẫn thoăn thoắt:

"Xin lỗi, toàn bộ khu vực đã có người đặt, tạm thời không thể đón thêm khách. Cậu vui lòng quay lại sau nhé."

Bé Cá Ngựa mỉm cười lễ phép:

"À, vậy sao... Bởi vì tiên sinh của tôi đã đặt chỗ ở đây từ trước, tôi chỉ đến sớm một chút thôi. Có thể anh ấy vội quá, không để ý hôm nay các bạn có sự kiện. Để tôi gọi điện cho anh ấy hủy đặt chỗ nhé~"

"Đặt chỗ?" Nhân viên cuối cùng cũng ngẩng lên.

Ánh mắt lướt qua gương mặt Bé Cá Ngựa... bỗng khựng lại.

"...Ôi mẹ ơi!!"

"Không ổn rồi!!!"

Người nọ hét lên như bị sét đánh, lăn lộn bỏ chạy như có ma đuổi. Bé Cá Ngựa hoảng hốt đứng yên tại chỗ.

Chỉ vài giây sau, người kia trở lại, theo sau là một vị giám đốc đổ mồ hôi đầm đìa, vừa đi vừa nói với nhân viên:

"Ổn định! Ổn định! Không được để lộ! Mọi người nghiêm túc, nếu lộ kế hoạch thì tiền thưởng tháng này không còn đâu!"

Bé Cá Ngựa nhìn ông ta loạng choạng, liền lấy khăn giấy từ túi ra, nghiêng đầu hỏi:

"Ông không sao chứ? Có cần lau mồ hôi không?"

"Không, không sao!" Giám đốc vội vã lau mặt bằng tay, cười gượng đến méo cả miệng.

"Người đến đều là khách quý, cậu cứ... cứ đi phía trước ngồi nghỉ một chút nhé? À, không đúng, hôm nay còn chưa bắt đầu, 8 giờ mới khai tiệc, tôi... tôi mời cậu vào phòng VIP trước!"

Bé Cá Ngựa có hơi ngại, vừa đi theo giám đốc vừa nghĩ: Hôm nay có người cầu hôn mà mình lại chen vào, có làm phiền họ không nhỉ...

Cậu nhẹ nhàng lên tiếng:

"Ở đây có sự kiện gì không? Nếu có, liệu chúng tôi có làm phiền không?"

"Không, không có sự kiện nào đâu!" Giám đốc cười cứng đờ, "Không có cầu hôn gì cả đâu, cậu nghe nhầm rồi!"

Nói rồi, ông nhanh chóng rẽ trái rẽ phải, cố đưa cậu đi một vòng tránh xa hiện trường chính.

Nhưng vừa rẽ một góc, một nhân viên khác lại từ trong góc nhảy ra:

"Giám đốc! Ông có muốn mở bài đặc biệt cho phần khiêu vũ không? Ông chủ nói phải chọn bài phù hợp, ví dụ như bài [Hải Tảo]? Còn nói tối nay là bất ngờ cho đối phương—"

"Câm miệng!" Giám đốc lập tức giơ tay bịt miệng cậu ta, quay qua cười méo với Bé Cá Ngựa:

"À ha ha... là nhạc sống đó! Chỉ là nhạc sống ăn tối thôi, tăng không khí ha ha..."

Bé Cá Ngựa gật đầu, tỏ vẻ hiểu... nhưng ánh mắt vẫn hoài nghi.

Hai người chưa đi xa được bao nhiêu, một nhân viên khác lại lao ra, tay cầm một chiếc hộp nhỏ tinh xảo:

"Giám đốc! Chiếc nhẫn trứng bồ câu này để trong bánh kem hay tôm hùm? Làm sao để bất ngờ hơn?"

"...Chương trình rút thăm trúng thưởng." Giám đốc run rẩy nói, sau đó quay sang nhân viên cắn răng:

"Làm ơn... Đừng. Nói. Gì. Nữa."

Nhưng không dứt được! Một người nữa lại nhảy ra:

"Tiểu Đầu, tôi vừa thử âm thanh—ông chủ nói hơi nhỏ nên tôi chỉnh lại rồi. Cậu nghe thử nhé?"

"A-test, test."

"A âm thanh hơi nhỏ... ừm... Bé Cá Ngựa, tôi, thích em. Ừm, âm thanh này được. Tối nay cứ dùng âm lượng này nhé."

"Còn những thứ khác đã chuẩn bị xong chưa? Nhớ kỹ, tối nay phải suôn sẻ. Chú ý bảo mật. Tôi muốn tạo cho em ấy một bất ngờ."

Tác giả có lời muốn nói:

Tổng tài: "Tôi chỉ muốn cầu hôn một cách bất ngờ thôi mà.
Sao lại trắc trở như đi đánh boss cuối vậy trời?!"


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com