“Chiêu Đệ, em về , về sớm thế ?” Trương Dũng thấy Tào Chiêu Đệ thế mà cần đến đón tự trở về, hơn nữa còn về sớm như , vô cùng ngạc nhiên.
“Ừm, cũng đến”. trong lòng Tào Chiêu Đệ đầy tâm sự, mặt biểu cảm.
“Ô, để dậy ngay”. Trương Dũng nhanh chóng rời giường mặc quần áo tử tế, hai cùng ngoài.
“Mẹ, đến , thật ngại quá, con mới dậy”. Trương Dũng tử tế với vợ.
“Ừ, Chiêu Đệ, trong lòng con bé nó nhớ nhà, sáng sớm trở về, yên tâm nên cùng con bé. Ngoài , cũng chuyện với ”.
Bà Tào cuối cùng lấy hết can đảm .
“Chuyện gì ?”. Bà Vương đang pha cho bà Tào, bà cảm thấy dự cảm lành.
“Hôm qua khi Chiêu Đệ và Trương Dũng về nhà với là Chiêu Đệ thai. Tối hôm qua Chiêu Đệ về, con bé ngủ cùng , kết quả giữa đêm thấy máu. lo lắng nên tìm bác sĩ, bác sĩ đến kiểm tra và thực Chiêu Đệ thai, thấy vết m.á.u chính là kinh nguyệt. Chiêu Đệ nó trốn trong phòng , mặt mũi trở về gặp , vẫn khuyên rằng các con còn trẻ, sẽ con thôi. Nếu thật sự , thì bệnh viện khám xem nguyên nhân là gì. Bà thông gia, bà thấy thế nào?”.
Bà Tào đem ngọn nguồn sự tình rõ ràng, hy vọng bà thông gia và con rể sẽ quá thất vọng.
“Bà thông gia. Chúng hiểu . Cũng là của . Hôm đó Chiêu Đệ nó buồn nôn ói. thể là thai. Lại thêm bác sĩ trong thôn vắng, chúng cũng đem con bé kiểm tra, cho nên mới nhầm lẫn thành như . Chuyện cũng thể trách Chiêu Đệ . Bà đúng, Tết sẽ để Trương Dũng đưa Chiêu Đệ bệnh viện kiểm tra xem xảy chuyện gì, hai năm mà thai”.
Bà Vương Tào Chiêu Đệ thai, trong lòng tránh khỏi mất mát, nhưng việc cũng do Tào Chiêu Đệ cố ý, chính Tào Chiêu Đệ cũng cho rằng mang thai.