Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu

Chương 506





“Tiên cá ở tinh cầu mình mặc thế này à?”

Trần tổng mê tiên cá tỉnh rượu hẳn.

Mẹ nó, uống rượu mà biết đại ma vương ra video mới, còn phá sập nhà mình.

May mắn, giọng tiên cá vẫn êm tai, như hát.

Trần tổng giữ được nụ cười… cho đến khi, theo gợi ý của Sở Tân, tiên cá dùng phương ngữ bản địa.

Cảm giác như mỹ nữ nũng nịu, tưởng nói giọng ngô nghê mềm mại, nhưng mở miệng: “Làm gì, có chút chuyện cỏn con à? Xong ngay.” Giọng Đông Bắc, khó chịu level max.

Trần tổng, fan tiên cá mảnh mai, sụp đổ.

Đây đâu là mỹ thực? Đây là chương trình phá nhà!

Phần mỹ thực không chỉ nói ăn, mà cả văn hóa tiên cá.

Họ không chỉ sống ở biển sâu, còn săn ở vùng nước cạn, chịu bão phơi nắng vẫn giữ làn da trắng mịn nhờ thể chất mạnh mẽ, là loài hung hãn trong biển. Tiếng hát êm tai thực chất là sóng âm tấn công.

Tiên cá ăn gì?

Hít sương uống gió? Trái cây, tảo biển?

Đầu Lưỡi Vũ Trụ tiết lộ: họ là động vật ăn thịt, săn cả thú dưới biển lẫn trên bờ, móng sắc xé khí quản con mồi.

Truyền thuyết Tinh Võng kể tiên cá thiện lương, bạn của ngư dân, tin ánh sáng và nhiệt làm sinh vật sống lại, cứu ngư dân c.h.ế.t lên bờ.

Sự thật?

Tộc trưởng tiên cá: “Giết chơi thôi, không ăn được, chất đống trên bờ như thấy thành tựu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Diệp Thiên Tiếu phụ họa: “Tôi cũng thế, nhưng tôi ăn nhiều, ít khi thừa.”

Hình tượng mảnh mai vỡ tan.

Trong tiệc, mọi người nhìn Trần tổng, mặt ông như cần oxy cấp cứu.

Vũ trụ đầy điều mới lạ, nhưng người ta lười tìm hiểu, dán nhãn cho xong. Như thời Trái Đất: bạch liên hoa, trà xanh, phượng hoàng nam, quỷ kế đa đoan… Dán nhãn cho người, rồi tự nhốt mình vào nhãn.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Tiên cá, vì đẹp, bị Tinh Võng gán mác yếu đuối, linh hoạt kỳ ảo. Ngành buôn cá, ăn thịt cá củng cố định kiến này, không ai đính chính.

Qua ống kính Sở Tân, tiên cá thích cá biển sâu xấu xí, dùng móng sắc thái thành sợi mỏng, như bát mì bạc lấp lánh.

Sở Tân nhớ văn hóa Hoa Hạ, truyền thuyết giao nhân dệt ánh trăng thành vải sa. Tiên cá Tinh Tế thực dụng, dệt ra đồ ăn.

“Tiên cá thích món này vì thịt chắc, tươi, giàu năng lượng. Ở biển sâu tối tăm, loài cá này như ánh trăng.”

Bước vào vùng biển nơi những tia sáng chiếu rọi, biển sâu tựa như một bầu trời đêm rải đầy trăng. Trên cao, mười mặt trời chói chang đã bị Hậu Nghệ b.ắ.n hạ. Thế nhưng, với vô số mặt trăng như vậy, Hằng Nga sẽ phân chia công việc thế nào? Hay phải chăng có tới 113 máy chủ khác nhau ở Quảng Hàn Cung để xử lý?

Vì trong thời đại vũ trụ không hề tồn tại những thần thoại tương tự, Sở Tân đã kể lại câu chuyện về Hằng Nga và Hậu Nghệ trong chương trình của mình. Cô tiết lộ rằng cô từng lang thang đến một hành tinh tên là Trái Đất và tại đó, cô đã được nghe về những thần thoại Hoa Hạ.

[Bắn tinh cầu… Hậu Nghệ mạnh vãi!]

[Hậu Nghệ với cơ giáp 《001》, ai ngon hơn?]

[Không đúng, Hậu Nghệ là người mà.]

[Hậu Nghệ chắc là phi công Hậu Nghệ ở phi thuyền!]

Nghe xong, khán giả Tinh Tế mê “bánh mặt trăng”, thấy ngon, lại có câu chuyện lãng mạn từ Sở đạo.

Một câu chuyện hay có thể nâng cao giá trị của món ăn lên rất nhiều. Điều này được thể hiện rõ ràng: Khi áp dụng tốt, như nhà hàng "Trân Châu Đen" kể về nguồn gốc nguyên liệu, nó tạo nên sự hấp dẫn.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com