Tôi là Nữ Quan Tài
Tôi nhìn thoáng qua cái Iphone3 trong tay, còn chưa ká»p há»i Nguyên Thần Tá»ch Äây là cái gì thì dưá»i chân lại bá» xiết chặt, má»t con âm ráºn Äang quấn lấy chân cá»§a tôi.
Thưá»ng luôn cho nó má»t Äạo Chưá»ng Tâm Lôi, tôi nhét Äiá»n thoại và o trong balo rá»i nói: âVừa rá»i có ngưá»i dùng Äiá»n thoại niá»m chú sao?â
âCòn có hai cái loa nữa, có lẽ có ngưá»i biết chúng ta muá»n tá»i nÆ¡i Äó!â Nguyên Thần Tá»ch dùng cà nh liá»
u kéo những cái chân kia xuá»ng, sau Äó dáºm mạnh chân, nà o còn dáng vẻ cá»§a má»t thiếu niên lạnh lùng nữa.
Tôi vá»n muá»n cưá»i bá» dáng cá»§a anh ta nhưng vừa nghÄ© Äến Äã có ngưá»i cao cấp Äến mức có thá» dùng cách gá»i Äiá»n thoại Äá» niá»m chú Äiá»u khiá»n những thứ nà y, tháºt sá»± khiến tôi không thá» tưá»ng tượng ná»i.
Tôi vẫn luôn cho rằng những ngưá»i biết Äạo thuáºt Äá»u sẽ lạc háºu giá»ng như sư công và lão Miêu, nhưng lúc nà y lại Äang có chuyá»n gì xảy ra váºy?
Ngưá»i Äó cÅ©ng có tư tưá»ng tiến bá» cùng thá»i Äại giá»ng tôi và sư thúc?
Nhưng tôi cảm thấy giá»ng nói kia rất quen thuá»c lại không nhá» ra là ai?
âRÃt!â CÆ¡ thá» cá»§a Ãm Long bá»ng nhiên phình ra, há miá»ng cắn trên Äá»nh Äầu cá»§a tôi má»t cái, sau Äó lại má» miá»ng phun ra mấy ngụm nưá»c bá»t, có lẽ là biết âm ráºn không phải thứ tá»t lạnh gì nên trong Äôi mắt Äáºu Äinh trà n Äầy sá»± ghê tá»m.
âBá»ch!â
Má»t con âm ráºn to rá»i từ trên Äá»nh Äầu cá»§a tôi xuá»ng, sau Äó lại có má»t thứ nưá»c trắng tôi Äã quá quen rÆ¡i xuá»ng như mưa.
âRÃt! RÃt!â
Ãm Long hình như rất lo lắng cho cái thứ trong tưá»ng kia nên cứ cá» chấp kéo tôi Äi và o trong Äó.
âAnh có nhìn rõ thứ vừa rá»i kéo tôi xuá»ng là cái gì không?â Tôi á» bên cạnh dẫn bùa còn Trưá»ng Sinh dùng chân cá»§a tiá»u hắc xà hai Äầu cắn âm ráºn trên ngưá»i rÆ¡i Äầy Äất.
Thần Há»a phù vẫn luôn không dừng lại, nhất Äá»nh phải là m cháy những con âm ráºn nà y Äến mức khô nhá» lại, bằng không những con âm ráºn nà y sẽ bò và o trong cái Äá»ng á» bức tưá»ng kia.
Nguyên Thần Tá»ch nghe tôi há»i, vung cà nh liá»
u sang hai bên,, kéo mấy cái chân cuá»i cùng xuá»ng rá»i nói: âLúc tôi Äi và o chá» thấy cái Äiá»n thoại Äang lóe sáng, bên cạnh còn Äặt hai cái loa lá»n. Còn chưa ká»p trong Äó có nhiá»u chân như váºy Äã cảm giác ÄÆ°á»£c mấy con âm rạn kia bò lên ngưá»i tôi, chẳng qua tôi là nam mà bá»n chúng Äá»u là mẫu cá» nên không có chút hứng thú nà o vá»i tôi, chá» bò tá»i bò lui trên ngưá»i tôi má»t lúc rá»i bò vá» nhưng những tá» cá» kia lại không dừng thá» dừng lại trên ngưá»i tôi. Tôi còn muá»n ra tay vá»i những con âm ráºn kia nhưng bá»n chúng lại bò vá» và không Äá»ng thá»§!â
âNhưng theo chú ngữ vá»n Äang Äá»c lại Äá»i thà nh tiếng chuông, tôi láºp tức biết có Äiá»u không á»n nên ÄÆ°a tay cúp Äiá»n thoại, sau Äó cô bá» thứ kia kéo xuá»ng, hÆ¡n nữa tôi còn không biết thứ kia kéo cô Äi lúc nà o, hai cái loa lá»n kia cÅ©ng bá» kéo Äi, mà khi ánh sáng cá»§a cái Äiá»n thoại kia chiếu và o tôi thì những con âm ráºn kia láºp tức bò tá»i chá» tôi, cho nên tôi má»i bảo cô Äừng dùng Thần Há»a phù Äó! Cô nhìn Äi, Thần Há»a phù cá»§a cô vừa ra là tất cả âm ráºn cÅ©ng ra theo, nếu như không có cô là nữ thì tôi và La Trưá»ng Sinh còn có thỠán binh bất Äá»ng Äá» Äi xuá»ng Äấy!â
Tôi vừa nghe xong láºp tức ná»i giáºn, ná» tình ngưá»i nà y vẫn luôn không coi tôi là nữ còn chưa tÃnh, xảy ra chuyá»n còn trách tôi là nữ à ?
Nhưng vừa nghÄ© lại Äã không Äúng, bên ngoà i có bao nhiêu ngưá»i là nữ sao thứ kia lại không kéo xuá»ng dưá»i Äó, mà lại chá» kéo má»i tôi? HÆ¡n nữa khi tôi vừa bá» ném xuá»ng Äã bá» kéo Äi, mà Nguyên Thần Tá»ch lúc Äi xuá»ng lại không cảm nháºn ÄÆ°á»£c có thứ Äó á» dưá»i cái há» kia?
Äang nghÄ© ngợi, những cái chân cá»§a âm ráºn bá» Nguyên Thần Tá»ch kéo xuá»ng Äang trượt vá» phÃa tôi.
âCô Äừng có thất thần nữa, có gì thì vá» rá»i nghÄ© lại, bây giá» chá» có thá» Äi má»t bưá»c tÃnh má»t bưá»c!â Trưá»ng Sinh Äấm mạnh má»t cái và o âm ráºn. Äánh xẹp xuá»ng rá»i kéo tôi và o trong ngá»±c cá»§a cáºu, sau Äó bá»ng má» tay ra, má»t luá»ng khói Äen xông ra từ trong tay cáºu.
âNá»c Äá»c cá»§a Hắc Xà ?â Tôi vừa ngá»i thấy mùi cá»§a thứ kia có hÆ¡i quen thuá»c nên vá»i và ng nÃn thá» lại, rá»i vừa dẫn Thần Há»a phù vừa kéo Trưá»ng Sinh Äi và o sâu trong Äá»ng.
âRÃt! RÃt! RÃt!â
Lần nà y hoà n toà n hợp vá»i ý nghÄ© cá»§a Ãm Long và Hắc Xà , con rắn ba Äầu nà y Äang không ngừng phun ra nuá»t và o lấy lưỡi rắn quấn lấy âm ráºn mà hoà n toà n không ÄỠý tá»i Ãm Long còn Äang kéo tôi không ngừng chạy vá» phÃa trưá»c.
âHai ngưá»i nà y!â Nguyên Thần Tá»ch á» phÃa sau ném chân Äẹp và âm ráºn quÄng ra Äằng sau, sau Äó nhanh chóng Äi lên nói: âLúc nà y không cần tôi xung phong lên trưá»c à ?â
Phần á» dưá»i cá»§a Äá»ng chá» rá»ng Äá»§ cho hai ngưá»i, có Nguyên Thần Tá»ch ngÄn cản á» phÃa sau nên những âm ráºn kia không thá» có cÆ¡ há»i xông lên phÃa trưá»c, hÆ¡n nữa còn có nhiá»u Thần Há»a phù Äá»t á» phÃa sau nên tôi và Trưá»ng Sinh Äi lên trưá»c vô cùng thoải mái.
Chá» là tôi vừa nghÄ© Äến cái iphone3 trong ba lô kia lại cảm thấy phiá»n lòng.
Có ngưá»i dùng Äiá»n thoại niá»m chú dẫn yá»m nhục á» trong Äá»ng Äi lên Äá»i phó vá»i chúng tôi, mà nghe ý cá»§a Nguyên Thần Tá»ch hình như còn là qua hình thức gá»i Äiá»n thoại, váºy ai á» bên nà y nghe Äiá»n thoại chứ? Hay là tá»± Äá»ng trả lá»i?
Tôi Äang nghÄ© thì phÃa trưá»c bá»ng trá»ng không, sau Äó còn thiếu chút nữa rÆ¡i xuá»ng, may mà có Trưá»ng Sinh kéo tôi lại.
Tôi Äứng nhìn vá» phÃa trưá»c, rá»t cuá»c cÅ©ng biết vì sao Ãm Long và Hắc Xà lại tÃch cá»±c tá»i nÆ¡i nà y như váºy.
NÆ¡i nà y có lẽ là giữa cái Äá»ng á» trên tưá»ng kia, từng lá» Äen tá»i như má»±c giá»ng như cái kho lạnh trong bá»nh viá»n lá» ra ngoà i, nhưng trong cái Äá»ng tá»i như má»±c nà y lại có nhiá»u á»ng nhá»±a mà u trắng dẫn thứ gì Äó và o trong há» xi mÄng lá»n á» giữa.
Mà cái há» Äang tiếp nháºn những thứ nhá» xuá»ng từ cái á»ng kia, từng giá»t mà u và ng Äáºm không phải thi thá»§y thì là cái gì ÄÆ°á»£c Äây?
âRÃt! RÃt!â
Ãm Long còn muá»n kéo tôi Äi Äến bên cạnh cái há», vừa kéo còn vừa không ngừng thè cái lưỡi rắn vá»i tôi, trong Äôi mắt Äáºu Äinh Äá»u là sá»± gấp gáp giá»ng như thứ trong cái há» kia vô cùng quan trá»ng.
âHừ!â Nguyên Thần Tá»ch chạy á» Äằng lại, nặng ná» thá» há»n há»n má»t hÆ¡i rá»i nhìn chúng tôi nói: âHai ngưá»i Äứng ngẩn ngưá»i á» Äây là m gì? Nhìn xem cái gì á» trong há» kìa!â
âKhông cần!â Tôi hoà n toà n không biết thứ bên trong là cái gì nhưng trong lòng vô cùng hoảng há»t, là loại hoảng há»t muá»n chạy trá»n, ngay cả Sư Tụy Äã trầm tÄ©nh rất lâu á» dưá»i Äáy lòng cÅ©ng bảo tôi mau chạy trá»n.
Lá» Cá» lại không có Äá»ng tÄ©nh gì nhưng Ãm Long lại cứ muá»n tôi tiến lên phÃa trưá»c, vô cùng mâu thuẫn khiến tôi không biết nên nghe theo ai.
âDùng thi thá»§y Äá» nuôi cái gì váºy?â Nguyên Thần Tá»ch cưá»i ha ha, sau Äó ÄÆ°a tay kéo tôi Äi, trên mặt còn lá» ra sá»± tà n nhẫn dá»a tôi: âTrương Dương, không phải cô không sợ trá»i không sợ Äất sao? Mau Äi xem Äi!â
âNguyên Thần Tá»ch!â Trưá»ng Sinh giữ tay cá»§a Nguyên Thần Tá»ch lại, khẽ quát: âAnh muá»n Äi thì anh cứ Äi, tôi và Trương Dương á» Äây nhìn giúp anh lÃ ÄÆ°á»£c rá»i!â
âHừ!â Nguyên Thần Tá»ch hừ lạnh má»t tiếng, cúi Äầu nặng ná»n nhìn tôi rá»i nói: âNhững thứ kia dẫn Trương Dương tá»i Äây, cô ta không nhìn thì là m sao có thá» có bất ngá» ÄÆ°á»£c.â
âAnh buông ra!â Tôi gắng sức hất tay Nguyên Thần Tá»ch ra, thấy anh ta không chá»u buông tay là m tôi bá»ng muá»n lấy ngân châm chưa ÄÆ°á»£c dùng phù chú trong ba lô ra.
âCô Äừng có Äá»ng và o ngân châm!â Nguyên Thần Tá»ch láºp tức buông tay ra, sau Äó ấn cái tay tôi Äang Äá» trong ba lô rá»i nói: âCô muá»n chết à ? Bây giá» tuyá»t Äá»i không ÄÆ°á»£c chạm và o thứ nà y hiá»u không!â
âHừ!â Tôi thấy Nguyên Thần Tá»ch buông tay ra thì trong lòng cÅ©ng thả lá»ng, dù sao mục ÄÃch cá»§a tôi chÃnh là như váºy.
Còn Äá»i vá»i viá»c tôi không thá» chạm và o cái ngân châm có long khà nà y thì tôi lại không quan tâm lắm, dù sao thứ nà y tháºt sá»± rất tà môn.
Trưá»c Äây ngoại trừ tôi thì không ai có thá» chạm và o thứ Äã ngâm trong máu cá»§a Si Vưu, bây giá» ngay cả tôi cÅ©ng không thá» chạm và o, váºy cái ngân châm nà y có phải muá»n không ai có thá» chạm và o nó hay không?
âRÃt! RÃt!â Ãm Long và Hắc Xà tháºt sá»± rất sá»t ruá»t cứ luôn kéo tôi Äi vá» phÃa trưá»c.
Tôi Äang nghÄ© dù sao cÅ©ng Äã tá»i rá»i, nhìn cái thứ trong ao ÄÆ°á»£c ngâm bằng thu thá»§y chắc cÅ©ng sẽ không có gì to tát chứ? Dưá»i Äáy lòng lại truyá»n Äến giá»ng nói dá»u dà ng nói vá»i tôi: âÄừng Äi! Äừng qua Äó!â
Giá»ng nói kia vô cùng êm tai, hÆ¡n nữa còn mang theo ý lạnh trong veo, trong lòng cá»§a tôi vá»n Äang hoảng loạn nhưng vừa nghe ÄÆ°á»£c giá»ng nói nà y váºy mà lại dần bình tÄ©nh lại.
âCô là Sư Tụy sao?â Khi tôi nghe giá»ng nói nà y trong Äầu láºp tức hiá»n lên má»t gương mặt giá»ng như Äại Há»ng, má»t ngưá»i con gái quyến rÅ© như váºy tháºt sá»± là m ngưá»i ta không thá» không có hảo cảm.
âÄúng váºy!â Giá»ng nói kia khẽ Äáp má»t tiếng, sau Äó nói: âHiá»n tại Kiến Má»c và xương cá»t cá»§a Si Vưu Äá»u Äang á» trên ngưá»i cá»§a cô, cô không ÄÆ°á»£c Äi tá»i nÆ¡i Äó, tuy Kiến Má»c chưa ÄÆ°á»£c giải phong ấn nhưng các cô cÅ©ng chá» có má»t ngà y hạn chế ÄÆ°á»£c Kiến Má»c, hÆ¡n nữa trên cái Äá»ng nà y Äã bá» bá»t kÃn, chá» cần cô á» chá» nà y thêm má»t lát nữa thì Kiến Má»c sẽ hoà n toà n mất khá»ng chế! Hiá»n giá» cô chá» cần nghÄ© cách Äá» Äi ra ngoà i thôi!â
Tôi vừa nghe váºy, Äáy lòng láºp tức sá»ng sá»t, bây giá» tất cả Äá»u á» trên ngưá»i tôi, cứ xem như mấy ngưá»i sư công Äá»u không thÃch giữ Äá» váºt nhưng chuyá»n nà y vá»i Äá» cá»§a nhà há» Lư thì có quan há» gì?
Chẳng lẽ những thứ nà y hoà n toà n là má»t sao?
Tôi Äang nghÄ© ngợi miên man lại nghe ÄÆ°á»£c giá»ng nói Sư Tụy cà ng ngà y cà ng yếu Äi: âTôi không thá» nói thứ trong há» là cái gì nhưng cô tuyá»t Äá»i Äừng tá»i Äó nhìn. Và nhá» cẩn tháºn vá»i chá» gái cá»§a tôi, chỠấyâ¦â¦â
Sư Tụy nói Äến Äây thì Äá»t nhiên dừng lại, sau Äó hình như Äã bá» ngắt kết ná»i.
Tôi còn muá»n há»i Äại Há»ng Äã xảy ra chuyá»n gì? Vì sao tôi phải cẩn tháºn vá» cô ấy?
âTrương Dương? Trương Dương?â Trưá»ng Sinh nghi hoặc nhìn tôi, cẩn tháºn gá»i má»t tiếng.
Tôi lắc Äầu vá»i cáºu, Äang Äá»nh nói cho cáºu nghe chuyá»n vừa rá»i Sư Tụy nói thì nghe ÄÆ°á»£c tiếng Sá»t soạt phát ra từ cái há» kia, nghe giá»ng như tiếng trẻ con nghiến rÄng, lại nghe ÄÆ°á»£c trong cái Äá»ng trá»ng rá»ng nà y khiến ngưá»i ta vô cùng sợ hãi.
âKhông tá»t rá»i!â Nguyên Thần Tá»ch liếc mắt nhìn cái há» kia, Äá»t nhiên hét lá»n má»t tiếng.
Tôi vá»i và ng theo ánh mắt cá»§a anh ta nhìn sang bên cạnh thì thấy những ÄÆ°á»ng á»ng vá»n Äang nhá» thi thá»§y xuá»ng dưá»i Äá»u Äã ngừng lại.
Äây là bá»i vì chúng ta Äã kéo toà n bá» cái chân Äẹp kia ra khiến thi thá» trong ÄÆ°á»ng chuyá»n Äá»ng nên thi thá»§y cÅ©ng không chảy và o cái á»ng theo thiết kế ban Äầu, cho nên thứ trong há» bá» thi thá»§y ức chế Äang muá»n trá»n ra sao?
âSá»t soạt! Sá»t soạt!â
Tiếng nghiến rÄng trong há» lại vang lên mấy lần, theo Äó là Ãm Long và Hắc Xà trái vá»i vừa rá»i muá»n kéo chúng tôi Äi vá» phÃa trưá»c, giá» lại nhanh chóng kéo chúng tôi lùi ra sau, lúc nà y Äã không còn là tò mò nữa, mà thay và o Äó là chạy trá»i chết!â
Thứ trong há» là cái gì mà lại khiến hai Äứa nà y sợ hãi Äến váºy chứ?
Mà Lá» Cá» vá»n Äang á» trong Kiến Má»c cÅ©ng bá» dá»a sợ vỡ máºt mà hét to theo, á» Äáy lòng vá»i vã thúc giục tôi mau rá»i Äi.
Tôi nhìn cái há» vá»i vô sá» ÄÆ°á»ng á»ng, Äá»t nhiên rất muá»n biết thứ trong há» kia là cái gì?
Mà ngay cả linh thá» Sư Tụy bám lên ngưá»i tôi cÅ©ng trái ngược vá»i sá»± thù Äá»ch bình thưá»ng mà xuất hiá»n nhắc nhá» tôi Äừng qua Äó nhìn?
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com