Tinh Tế Vạn Nhân Mê Bị Trùng Tộc Đoạt Đi Rồi

Chương 30:



Hoàng cung.

 

Nguyệt Kiến Lí đứng bên cạnh hoàng đế, cung kính nói: "Bệ hạ, bên trùng tộc đã hồi âm, họ xác nhận muốn liên hôn."

 

Trán hoàng đế đập thình thịch, "Liên hôn? Nhà nào muốn liên hôn với trùng tộc? — Đối tượng là ai, đã nói chưa?"

 

"......Là trùng vương."

 

"Ai?!" Hoàng đế không thể tin được, mắt mở to, "Trùng vương?"

 

Miệng hoàng đế hơi nhúc nhích, nhưng cuối cùng vẫn không thể mắng ra câu, "Hắn có bị bệnh không?"

 

"Trùng tộc còn đề nghị tự mình đến thủ đô để chọn đối tượng liên hôn." Mặt Nguyệt Kiến Lí ngây ra, "Ngài thấy sao?"

 

"Đang lúc hai tộc đàm phán hòa bình, lúc này không tiện làm mất mặt người ta..." Hoàng đế đau đầu lấy tay che mặt, "Hơn nữa, yêu cầu này cũng hợp tình hợp lý, không thể từ chối được."

 

"Vậy bên chúng ta thì sao?"

 

"Thôi, cứ đồng ý trước đã." Hoàng đế phẩy tay, "Cứ xem trùng tộc đang giở trò gì — Này, việc thực hiện thuế mới thế nào rồi?"

 

"Tất cả đều thuận lợi, một phần nhỏ lực lượng phản kháng cũng đã bị dập tắt." Nguyệt Kiến Lí đáp.

 

"Rất tốt." Hoàng đế hài lòng gật đầu.

 

......

 

"Có chuyện gì? Sao trông cau mày ủ rũ thế?"

 

Norn cầm một cốc nước ấm, đưa một ít thuốc trong tay cho Tô Yến.

 

"Những chuyện muốn điều tra không tìm ra... lại phát hiện ra một mớ rắc rối mới."

 

Tô Yến nhận thuốc, thản nhiên nuốt viên thuốc xuống, bị đắng đến phải thè lưỡi.

 

Norn thấy buồn cười, liền bóc một viên kẹo bông sao cho vào miệng Tô Yến.

 

"Kì gia vốn đã là một mớ rắc rối. Lần này lại xảy ra chuyện gì?"

 

Lưỡi Tô Yến đẩy kẹo từ bên trái sang bên phải, rồi lại từ bên phải sang bên trái.

 

"Tống Tuyết San có thai rồi."

 

"Hả? Nhanh vậy sao?" Norn hứng thú hỏi: "Phản ứng của Kì Sâm thế nào?"

 

"Không thấy gì, nhưng chắc chắn cậu ta không thể ngồi yên được."

 

Tô Yến lướt qua những chuyện mà hắn không quan tâm, tập trung vào hồ sơ của Kì gia cách đây 16 năm, tức là năm mẹ hắn gặp tai nạn.

 

"Ủa?"

 

Ánh mắt Tô Yến dừng lại ở một dòng ghi chép nào đó.

 

Đó là một tin nhắn văn bản mà Tô Hi Nhĩ gửi cho Kì Cẩn Xuyên.

 

"Mẹ đã từng yêu cầu Kì Cẩn Xuyên đưa em đến thủ đô sao?"

 

Norn lại gần, hơi thở nóng rực bao trùm lấy mũi Tô Yến.

 

"Kì Cẩn Xuyên còn đồng ý nữa."

 

Tô Yến chỉ vào tin nhắn mà Kì Cẩn Xuyên đã trả lời trên màn hình điện tử.

 

"Ưm."

 

Hiệu lực của thuốc dần dần phát huy, ánh mắt của Tô Yến trở nên đờ đẫn một chút, gật đầu nói, "Vậy thì Daisy có động cơ rồi."

 

Norn hiểu ra, quay đầu trêu chọc vài cái vào hàng mi như cánh quạt của Tô Yến

 

Bên cạnh, trên tivi đang phát tin tức, chỉ nghe phát thanh viên nói rõ ràng:

 

"——Tin tức mới nhất về đàm phán hòa bình giữa nhân loại và trùng tộc, để duy trì mối quan hệ hòa bình và hữu nghị lâu dài hơn giữa hai tộc, cả hai bên đã cùng quyết định giải quyết cuộc chiến lần này bằng cách thông qua hôn nhân liên minh..."

 

Tô Yến, Norn: !!!

 

Tô Yến cảm thán, trạng thái mơ màng do dược hiệu gây ra lập tức bị ném lên chín tầng mây, "Liên hôn! Người và trùng đấy! Sẽ là ai với ai đây?"

 

Mắt Norn giật giật, một cảm giác không lành lan tỏa trong lòng.

 

Chỉ nghe bản tin tức tiếp tục nói:

 

"——Trùng vương của trùng tộc sẽ là đối tượng kết thân lần này với một vị may mắn nào đó của nhân loại..."

 

Tô Yến chớp mắt, quay sang Norn, "Các anh lại dám đứa trùng vương ra liên hôn à......"

 

Mặt Norn cứng đờ, "Haha, anh nghĩ rất có thể đây không phải ý muốn của ngài ấy đâu."

 

"Trùng tộc cao cấp có quyền chi phối tuyệt đối với trùng tộc cấp thấp, nếu không có sự đồng ý của trùng vương, trùng tộc có dám tự tiện quyết định không?"

 

Tô Yến kéo tay áo Norn, tò mò hỏi: "Trùng vương của các anh rốt cuộc trông như thế nào?"

 

Norn bây giờ chỉ muốn bóp chết mấy con trùng không có não đó,, nhưng anh vẫn phải cố gắng giữ hình tượng của mình trước mặt Tô Yến, "Chắc chắn không phải ngài ấy tự nguyện!"

 

Norn trả lời rất dứt khoát.

 

Anh kéo mạnh tấm chăn bên cạnh, bọc kín Tô Yến lại, "Ngủ một lát đi, thuốc sắp phát huy tác dụng rồi."

 

"Em......"

 

"Nghe lời! Anh sẽ xem hồ sơ của Kì gia giúp em."

 

"Nhưng..."

 

"Em còn muốn ăn bánh ngọt nữa không?"

 

Tô Yến lập tức im lặng.

 

Norn lúc này mới nhẹ nhàng đắp chăn cho Tô Yến, rồi quay đầu lại, trong lòng hận không thể băm vằm mấy con trùng chủ sự ngoài vạn năm ánh sáng kia thành tám mảnh.

 

Hành tinh trùng tộc.

 

Luka nhận được hồi âm đồng ý đến thăm của Nguyệt Kiến Lí, lập tức phấn khích vô cùng, "Tôiđã bảo cách này của tôi rất hay mà! Xem đi, quang minh chính đại tiến vào thủ đô của nhân loại, quang minh chính đại đi tìm người!" [đúng rồi, hay lắm anh ơi, sắp bị lên thớt th =))))]

 

Feige không phục hừ một tiếng, "Nếu không phải mấy ngày trước, tôi nhìn thấy hình ảnh của vương xuất hiện trên bản tin nhân loại, chúng ta còn không biết ngài ấy đã đi đâu nữa!"

 

Luka chẳng buồn đôi co, "Chỉ cần tìm thấy vương, chúng ta lập tức tuyên bố rằng đây chính là nhân tuyển kết thân, sau đó âm thầm đưa ngài ấy về."

 

"Vừa giữ được thể diện cho vương, vừa có thể đón ngài ấy về, đúng là một mũi tên trúng hai đích!"

 

"Ừ ừ ừ! Vẫn là Luka thông minh!"

 

"Chỉ cần vương vui vẻ, chúng ta cũng được yên ổn!"

 

Mấy con trùng cao cấp tụ lại với nhau, ríu rít bàn luận về viễn cảnh tươi đẹp phía trước.

 

Thế nhưng ở thủ đô, Norn đã âm thầm đấm mấy con trùng tự cho là thông minh này mấy trăm lần trong lòng.

 

————

 

Cảng hàng không thủ đô.

 

"Con đi đi."

 

Việt Hàm Bách nhìn về phía Việt Tu trước mặt, ánh mắt khó phân biệt cảm xúc, "Tạm thời rời khỏi đây để tránh sóng gió, chờ ta tìm được cơ hội thích hợp, sẽ đón con trở lại."

 

Việt Tu cười nhạt, không mấy để tâm, "Mất bao lâu?"

 

"Sẽ không lâu đâu." Việt Hàm Bách đứng khoanh tay, "Ba ngày sau, 'Việt Tu" sẽ bị xử bắn, đợi khi công chúng quên đi chuyện này, con có thể quay lại."

 

"Cảm ơn cha." Việt Tu vẫn giữ vẻ kiêu ngạo, từng cử chỉ đều toát ra sự cao quý của một kẻ được nuôi dưỡng bằng tiền tài.

 

"Hồ sơ thân phận mới đã có trong thiết bị cá nhân của con, ta không thể ở đây lâu, hãy tự cẩn thận."

 

Việt Hàm Bách nói xong liền đội mũ rời đi.

 

"Cha đi thong thả." Việt Tu tao nhã gật đầu về phía bóng lưng ông ta.

 

Thuộc hạ áo đen đi theo bên cạnh, tận trách nhắc nhở: "Thiếu gia, tàu vận tải đến Lejiko sẽ cập bến trong ba mươi phút nữa, xin ngài chuẩn bị lên tàu."

 

Việt Tu đeo thiết bị ngụy trang điện tử, xem xét tài liệu thân phận mới trên thiết bị cá nhân, khẽ cười một tiếng, "Lejiko... ta chẳng thích nơi đó chút nào."

 

"Thiếu gia—"

 

Việt Tu đột nhiên bịt chặt miệng thuộc hạ, tay còn lại bật công tắc thiết bị điện giật cầm tay.

 

Thuộc hạ áo đen run rẩy kịch liệt vài lần rồi hoàn toàn bất động.

 

Việt Tu kéo hắn vào nhà vệ sinh.

 

Vài phút sau, một người đàn ông trung niên thản nhiên bước ra ngoài.

 

Việt Tu rời khỏi cảng hàng không, đi đến ngân hàng rút một ít tiền mặt, sau đó tìm một khách sạn trọ lại, vừa hát khe khẽ vừa thu dọn đồ đạc:

 

Anh ta vẫn còn một gương mặt yêu thích nhất chưa lấy được, sao có thể rời đi dễ dàng như vậy?

 

Việt Tu lấy ra con dao nhỏ sắc bén tùy thân, liên tục lau chùi bằng cồn.

 

Lưỡi dao sáng bóng phản chiếu nụ cười méo mó của Việt Tu lúc này:

 

Tô, Yến......

 

---------------------------

Tác giả có lời muốn nói:  

 

Norn: Chết tiệt! Từ đâu ra đồng đội ngu ngốc vậy!


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com