Tình Sâu Đã Xế Tà

Chương 1: 1



Chương 1

 

Ngày kỷ niệm tám năm yêu nhau, Sở Chi muốn dành cho Hứa Kinh Trạch một bất ngờ.

 

Cô đặc biệt xin nghỉ ở đoàn múa, đến thẳng công ty của anh.

 

Khi vừa đến trước cửa văn phòng tổng giám đốc, cô lại bất ngờ nghe thấy một giọng nữ lạ vang lên.

 

“Viết luận văn khó quá à, anh Kinh Trạch ơi~”

 

Giọng nói mềm mại dịu dàng, còn mang theo chút nũng nịu.

 

Sở Chi khựng lại.

 

Ngay sau đó, giọng của Hứa Kinh Trạch truyền đến: “Đừng lo, anh giúp em.”

 

Giọng điệu dịu dàng mang theo ý dỗ dành ấy, từng là điều Sở Chi quen thuộc nhất.

 

Cô đẩy cửa bước vào, chỉ thấy Hứa Kinh Trạch không ngồi sau bàn làm việc, mà là ngồi trên sofa bên cạnh.

 

Bên cạnh anh, là một cô gái trẻ mặc váy trắng. Hứa Kinh Trạch cúi người xem máy tính của cô ấy, hai người thân mật ngồi kề bên.

 

Thấy Sở Chi bước vào, Hứa Kinh Trạch thoáng sững người, sau đó tự nhiên đứng dậy.

 

“Chi Chi, sao em lại đến đây?”

 

Sở Chi không trả lời, chỉ nhìn sang cô gái kia.

 

Cô ấy còn rất trẻ, khoảng chừng hai mươi tuổi. Nhìn kỹ, Sở Chi thậm chí cảm thấy đối phương có vài nét giống mình của tám năm trước.

 

Thấy ánh mắt của Sở Chi, Hứa Kinh Trạch giới thiệu: “Đây là Cố Hòa, em gái của Hoài Cẩn, đang thực tập ở công ty mình. Hoài Cẩn nhờ anh chăm sóc con bé.”

 

Cô đè nén cảm giác khó chịu trong lòng, gật đầu nhẹ: “Em đến rủ anh đi ăn trưa.”

 

Hứa Kinh Trạch còn chưa lên tiếng thì Cố Hòa đã hào hứng đứng bật dậy.

 

“Chị Sở Chi? Em siêu siêu siêu thích chị luôn đó!”

 

Sở Chi nhất thời chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Hứa Kinh Trạch khẽ cười khi nhìn vẻ mặt như fan cuồng của Cố Hòa, rồi mới quay sang giải thích với cô: “Cố Hòa cũng từng học múa cổ điển.”

 

Sở Chi là vũ công chính trẻ tuổi nhất của đoàn múa cổ điển Vân Thành.

 

Không biết bao nhiêu học sinh múa xem cô là thần tượng.

 

Nghe nói họ chuẩn bị đi ăn, Cố Hòa lập tức lên tiếng: “Em cũng đi được không ạ?”

 

Nếu là ngày thường, Sở Chi nhất định sẽ vui vẻ đồng ý. Nhưng hôm nay là ngày kỷ niệm tám năm yêu nhau của cô và Hứa Kinh Trạch...

 

Cô còn chưa kịp từ chối thì Hứa Kinh Trạch đã xoa đầu Cố Hòa cưng chiều: “Cô nhóc ham ăn này, đi thôi, anh dẫn em đi ăn.”

 

Anh đã mở lời, Sở Chi cũng không tiện phản bác, đành mỉm cười gật đầu: “Được, cùng đi nhé.”

 

Thế là, buổi hẹn hò hai người lẽ ra thuộc về cô, trong chớp mắt biến thành cuộc tụ họp ba người.

 

Bên trong nhà hàng.

 

“Không được gọi kem.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Đồ ngọt ăn ít thôi, em gọi hai phần làm gì, chỉ được ăn một cái.”

 

Hứa Kinh Trạch nghiêm khắc kiểm soát thực đơn mà Cố Hòa vừa gọi, trông như một người anh trai rất có trách nhiệm?

 

Sở Chi thầm tìm lý do trong lòng để biện minh cho hành động của anh.

 

Nhìn thấy món mình muốn ăn bị gạch quá nửa, Cố Hòa chu môi tỏ vẻ không vui, Hứa Kinh Trạch thấy cô im lặng thì lại chủ động nói: “Chút nữa về công ty, em có thể uống trà sữa.”

 

Nghe vậy, nét mặt Cố Hòa mới khôi phục lại nụ cười.

 

Có một khoảnh khắc ngắn ngủi, Sở Chi cảm thấy trên bàn ăn dùng để kỷ niệm tám năm bên nhau này, hình như chính mình mới là người thừa.

 

Cô lặng lẽ nhìn Hứa Kinh Trạch chăm sóc Cố Hòa đủ điều.

 

Quen thuộc.

 

Từng cử chỉ của anh, cô đều thấy quen thuộc.

Nhất Phiến Băng Tâm

 

Bởi vì, tất cả những điều anh vừa làm… trước kia đều từng thuộc về cô.

 

Tám năm trước, khi Sở Chi 20 tuổi, Hứa Kinh Trạch 22.

 

Anh là một công tử phong lưu, đa tình không ràng buộc.

 

Cô là hoa khôi lạnh lùng của trường, chỉ chăm chỉ luyện múa, không màng chuyện yêu đương.

 

Hai người giao nhau chỉ là trong lễ tốt nghiệp của Hứa Kinh Trạch, lúc ấy Sở Chi với tư cách đàn em lên múa một bài.

 

Rồi cô lọt vào mắt xanh của vị đại thiếu gia này, bắt đầu bị theo đuổi điên cuồng.

 

Cha mẹ Sở Chi có cuộc hôn nhân không hạnh phúc, ly hôn từ sớm, cô cũng vì thế mà trở nên lạnh nhạt, từ tận đáy lòng không tin vào tình cảm, nên vốn không định yêu đương.

 

Nhưng không chống đỡ nổi sự tấn công mãnh liệt của Hứa Kinh Trạch. Một người vốn không có kiên nhẫn với con gái như anh, lại cứ như thể đã nhận định cô là người duy nhất, gã đào hoa quay đầu, theo đuổi cô suốt nửa năm trời.

 

Anh sẽ hẹn cô đi ăn, nhớ rõ hết những thứ cô kỵ ăn. Nếu cô tới kỳ, anh sẽ lặng lẽ chuẩn bị thêm một cốc nước đường đỏ.

 

Anh sẽ xuất hiện trong mọi cuộc thi của cô, mỗi lần cô đoạt giải đều nhận được hoa tươi do anh tự tay mang tới.

 

Anh vì cô mà đốt pháo hoa khắp thành phố, vì cô mà từ chối tất cả những cô gái khác, trong lòng, trong mắt, chỉ có mình cô.

 

Trái tim Sở Chi không phải sắt đá, cô cũng sẽ động lòng.

 

Sau khi hai người ở bên nhau, Hứa Kinh Trạch cũng thật sự thu mình lại, mối quan hệ này kéo dài đến tám năm.

 

Tám năm trước, khi hẹn hò, cô tận hưởng sự chăm sóc từng li từng tí của Hứa Kinh Trạch.

 

Tám năm sau, cũng là hẹn hò, nhưng anh lại quan tâm đến một cô gái khác hơn cả cô.

 

Sở Chi hoàn hồn lại. Lúc này, nhân viên phục vụ mang món ăn lên, nhưng không cẩn thận làm đổ súp nóng lên cánh tay của Cố Hòa.

 

“Á!”

 

Cố Hòa hét lên vì bị bỏng.

 

Sắc mặt Hứa Kinh Trạch lập tức thay đổi, giận dữ quát: “Cậu làm ăn kiểu gì vậy?”

 

Thấy mặt Cố Hòa trắng bệch vì đau, anh liền hoảng loạn, vội vàng bế cô lên theo kiểu công chúa, hấp tấp rời khỏi nhà hàng.

 

Hoàn toàn quên mất bạn gái chính thức của mình vẫn còn ngồi nguyên tại chỗ, ngơ ngác nhìn bóng lưng Hứa Kinh Trạch khuất hẳn khỏi tầm mắt.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com