Còn Triệu Phong thì ngồi trêи sô pha đối diện tôi, mỉm cười với tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“Có thể đi đến bước này, cũng khá lắm, bên tay trái cậu chính là tiểu thư Lý Tuyền đúng không, vị bên tay phải này, tôi nghĩ có lẽ Lâm Hải con gái tôi có quen biết.” Vừa dứt lời, ba chúng tôi đều ngơ ngác.
Lâm Hải là con gái của Triệu Phong? Vậy, có nghĩa là, Triệu Phong thực tế chính là sếp tổng Lâm? Những người có mặt ở đó đều không nói lên lời, Triệu Phong đi tới ôm lấy Đường Tiếu Tiếu.
“Sao, vở kịch mà hai đứa con gái của tôi diễn, hay chứ?”
Chẳng trách Triệu Phong này dám trực tiếp dính dáng tới ma túy, vì vốn dĩ ông ta chính là một trong những ông trùm của tập đoàn buôn bán ma túy.
“Loại người như ông, sao có thể lên được vị trí trợ thủ đắc lực trong quân đội, muốn lừa tôi cũng phải tìm một lý do đáng tin một chút chứ?”
Tôi lạnh lùng cười, mặt bình tĩnh, nhưng lòng bắt đầu hoảng rồi.
Nếu Triệu Phong chính là sếp tổng Lâm, ông ta lại dám trực tiếp để lộ thân phận với bọn tôi như vậy, đủ để chứng minh ông ta chắc chắn rằng có thể bịt miệng tôi.
“Ngô Địch, con bài hiện giờ trên tay cậu chỉ có Tiểu Lượng và Đường Ca đúng không?” Triệu Phong căn bản không hề để ý câu hỏi của tôi, trực tiếp lật bài với tôi, cũng tốt, dù sao cũng vẫn là một đao thôi, trực tiếp nói ra càng tốt.
“Còn chưa đủ sao, hai người này bị lộ, thân phận của ông cũng không giấu được, còn có tập đoàn sau lưng ông.”
Triệu Phong đột nhiên vui vẻ: “Cậu nghĩ tôi có leo thể lên vị trí trợ thủ đắc lực trong quân đội với cái thân phận này là vì sao?”
“Cậu có thể hoàn toàn xóa bỏ hồ sơ thân phận trước kia của tôi sao? Tôi có thể hoàn toàn biến thành một người khác sao?”
Triệu Phong nói một câu, lòng tôi liền trầm lặng.
Đúng vậy, tôi cũng đoán được, Triệu Phong không thể một mình mà leo lên được vị trí cao như vậy.
Sau lưng ông ta, có vô số cánh tay giúp ông ta leo lên, vì lợi ích mà ông ta có thể đem lại đủ thỏa mãn họ.
Dân số thành phố này nhiều như vậy, nơi cần xây dựng lớn như vậy, phải cần một nguồn vốn khổng lồ mới chống đỡ được.
Nếu tổng thu nhập kinh tế hàng năm đều dùng vào việc xây dựng thành phố và thuế, vậy những người trên vị trí kia còn được cái gì nữa?
“Ngô Địch, tôi nói cho cậu biết, người mà cô bạn gái nhỏ này của cậu cần đối phó không phải tôi, cũng không phải tập đoàn buôn bán chất kích thích gì đó, mà là rất nhiều người, cậu không giúp nổi cô ta, bố cô ta chết, là vì lúc đó cần một người chịu tội thay.”
Liên tục tìm kiếm, vậy mà lại đợi được một chân tướng như vậy, tôi vội vàng quay đầu nhìn Lý Tuyền, mặt chị ấy đã trắng bệch rồi.
Ý của Triệu Phong rất rõ ràng, số hàng không cánh mà bay năm đó vốn không phải bố chị ấy một mình nuốt trọn, mà là ai đó đã cố tình đổ lên người bố chị ấy sau khi nuốt trọn nó, vốn dĩ cũng chỉ là một con buôn ma túy, c.h.ế.t cũng c.h.ế.t rồi, không một ai quan tâm.
“Ngô Địch, tôi nói cho cậu, tôi khen ngợi lòng can đảm và suy nghĩ của cậu, nếu cậu làm rõ quan hệ với cô gái này, tới chỗ tôi làm việc, số tiền cậu kiếm được một lần không chỉ có mấy trăm nghìn, mấy triệu đó.”
Lòng thầm nghĩ một lát: “Làm thế nào?” Tôi bình tĩnh nói.
“Ha, để bày tỏ lòng thành của cậu, cậu nổ s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t cô gái này, sau này cậu chính là người của tôi rồi, hai đứa con gái của tôi, không đứa nào kém cạnh người bạn gái của cậu.” Triệu Phong vừa nói vừa ném cho tôi một khẩu súng.