Trước mặt các tu sĩ tông môn khác, đám Vô Minh Thần Tông tuy chấn động trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn thản nhiên như .
Người khác quan sát vẻ hề để tâm đến chuyện của thần tông, trong lòng càng thêm cảm khái: "Không hổ danh là thần tông…"
"Nếu tử tông môn ký khế ước với tiểu thế giới… Thôi bỏ , tài nguyên như tiểu thế giới thứ tiểu tông môn thể với tới?"
"Tuổi còn nhỏ mà thể luyện hóa Giới Linh của tiểu thế giới, thật sự kinh !"
"Nền tảng của thần tông, quả nhiên sâu lường …"
Một vị tu sĩ trong đó cảm thấy thấu tất cả, cảm khái : "Xem các ngươi tiểu tử là ai, đồ của Lạc Vực chủ thần tông, mới từng tuổi, đây chẳng chính là đại tiểu thư khi xưa của Tô gia trong truyền thuyết ?"
"Ngay cả thánh tử và thánh nữ của thánh địa cũng bại tay nàng trong trận hai đấu một, thì việc nàng thể luyện hóa tiểu thế giới thì gì là lạ?"
Một tu sĩ khác do dự : "Chỉ là hiện tại Tô gia cũng chẳng hậu bối nào thể luyện hóa Giới Linh nhỉ!"
"Tô gia thể chuyện khó coi như với hậu bối thiên tài do chính bồi dưỡng, cũng thể coi là hành động từng tiền lệ..."
Thánh Địa Hi Hòa phá lệ tham dự Đại Điển Nhập Môn của thần tông cùng hàng loạt sự kiện xảy đó, sự lan truyền của vô quan sát, từ lâu ai là .
Nếu thật sự chỉ trích Tô gia mặt thì phần lớn tu sĩ đều dám, cùng lắm chỉ bàn tán lưng, kèm theo vài ánh mắt ngầm hiểu lẫn lúc .
Không là Tô gia ngốc chứ?
Chỉ trong thời gian ngắn như mà linh căn của Tô Chước khôi phục, thậm chí còn mạnh đến mức thể luyện hóa Giới Linh. Nếu nàng tu luyện như từ nhỏ, thành tựu sẽ ?
Khi còn đang xôn xao bàn luận, một vị trưởng lão thần tông : "Bước khỏi tiểu thế giới chính là sào huyệt của đám Quỷ Tu , chư vị hãy tạm chờ ở đây một lát, đợi xử lý xong đám Quỷ Tu hãy ngoài."
Một tu sĩ lập tức : "Diệt trừ Tà Tu là đại sự, lão phu nhất định dốc chút sức mọn, báo mối thù ám toán! Nếu thì tu vi còn tác dụng gì?"
Một khác cũng : "Khách sáo như gì? Ta xông sào huyệt Quỷ Tu để rửa sạch mối nhục !"
Trưởng lão thần tông: "…"
Không họ khách sáo gì , mà là sợ bắt , mất công cứu một nữa.
Vị trí chiến trường chính là nơi lối của tiểu thế giới mở , Giới Linh giúp đỡ nên cần tu sĩ dùng linh lực để cưỡng ép mở cửa .
Không gian biến đổi tác động của lực lượng vô hình, Tô Chước cảm nhận sự d.a.o động của linh khí thiên địa, chút hiếu kỳ. Lực lượng hình như giống với lực lượng mà sư phụ dùng để phá vỡ gian lúc để bước ít vài bước, nhưng Giới Linh cũng yếu đến mức quá vô lý.
Giới Linh: "Ta đốt hơn chín phần căn nguyên mới thoát ! Hơn chín phần đấy! Còn tung tăng là may lắm !"
Tô Chước: "… Ừm."
Tiểu Kiếm bổ sung: "Cũng tính là tiều phế vật, coi như thảm nhưng ý chí kiên cường !"
Giới Linh: "…"
Lối hình thành, lượt bước khỏi tiểu thế giới.
Trước mắt là một vùng kiến trúc đầy vẻ suy tàn, bức tường thành nặng nề phía xa dấu vết tu bổ, dường như là di tích của một tòa thành cổ.
Cát vàng mịt mù, quỷ vụ cuồn cuộn.
Lối nối thông giữa tiểu thế giới và Quỷ thành trận pháp phong bế, tiếng bàn luận mơ hồ truyền , xen lẫn trong đó là tiếng ồn ào của binh hoang mã loạn.
"Đã tìm thấy Kiếm Tu đó ?"
"Chưa!"
"Vài vị Quỷ Vương đang truy lùng!"
"Ứng Quỷ vương chế tiểu thế giới xảy chuyện , giờ đây?"
Chưa mấy câu, một trưởng lão Kiếm Tu nhận ánh mắt hiệu rút kiếm từ Tấn trưởng lão, kiếm khí sắc bén vô song ngay lập tức lao khỏi vỏ phá hủy trận pháp.
Ầm!
Người bên ngoài ngờ trận pháp bất ngờ phá, hoảng sợ qua: "Vãi chưởng!"
một Kiếm Tu, mà là cả một bầy Kiếm Tu.
Chuyện quái gì đang xảy ?
Khi Tô Chước đang định hóng chuyện thì một bàn tay chặn , chỉ về một hướng: "Đi bên ."
Nàng ngẩng đầu bắt gặp đôi mày lạnh nhạt của Đại sư , thần sắc trong đôi mắt đó chỉ thể miêu tả là nhức đầu từng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Được." Tô Chước kéo Hoàn Miểu theo hướng chỉ.
Không bắt nàng trấn thủ ở tiểu thế giới là may lắm , Tô Chước tự chừng mực.
Trên đường , Hoàn Miểu đưa mắt quanh: "Nơi thể ở ?"
Thành bang khổng lồ giữa sa mạc, khí khô hanh nóng nực, linh khí vô cùng mỏng manh.
Tô Chước tặc lưỡi cảm thán: "Nhà lớn thế đương nhiên là ở , trông bọn họ sống cũng khá đấy chứ."
So với tù nhân thì coi như tệ, cũng hơn nhiều so với thời mạt thế.
Đi thêm một đoạn, Hoàn Miểu chú ý đến những bộ hài cốt bên vệ đường, chút kìm : "Chúng thi đấu xem ai g.i.ế.c nhiều hơn ."
Nàng vốn dĩ cho rằng đó là hài cốt của yêu thú nhỏ, kỹ mới phát hiện đó là xương của trẻ em. Những bộ hài cốt tương tự nhiều đến mức khiến dám kỹ.
Tô Chước: "Được."
Dạo một vòng, Tô Chước thể phát hiện Đại sư chọn hướng tâm, đến cả một bóng quỷ cũng chẳng thấy.
Mãi cho đến khi chút động tĩnh từ xa truyền đến, Tô Chước lập tức nép bóng râm góc tường, phát tiếng, trao đổi ánh mắt với Hoàn Miểu.
Đối phương đang về phía .
Chẳng bao lâu, giọng của Quỷ Tu ngày càng gần, cực kỳ tuyệt vọng: "Tông môn gì mà g.i.ế.c tàn nhẫn !?"
"Ngươi Vô Minh Thần Tông là tông môn á? Nuôi quỷ lâu quá đến ngu luôn , não ăn mất ? Lại còn Vô Minh Thần Tông là tông môn !"
"Ngươi hiểu đang mỉa mai ? Tu sĩ của tông môn chào hỏi mà bắt đầu g.i.ế.c ? Chiêu hàng ? Tiên lễ hậu binh ?"
"Chiêu hàng với tiên lễ hậu binh cũng vô ích thôi! Chẳng đám nhân sĩ chính đạo đó g.i.ế.c chúng đều c.h.ế.t sạch ?"
Tô Chước: "…"
Bảo ngay cả nơi luôn coi trọng thể diện khi luận bàn như Đệ Nhất Vực khi thấy Quỷ Tu cũng trực tiếp g.i.ế.c sạch.
Hóa là họ rút kinh nghiệm.
Chỉ cần lý lẽ với Tà Tu, thì sẽ mấy chiêu trò lật kèo.
Hoàn Miểu đưa tay chỉ một Quỷ Tu, hiệu mỗi một tên.
"Ở đây cũng !"
Quỷ Tu đột nhiên nhận điều gì đó, vẻ mặt đột nhiên trở nên dữ tợn, vô lệ quỷ lập tức xuất hiện, quỷ ảnh hòa màn sương mù dày đặc bên trong Quỷ thành.
Thu Vũ Miên Miên
Thế nhưng, đối phương hề lộ chút sợ hãi nào, một lưỡi phi đao ẩn chứa Đao Ý bất ngờ xuất hiện, trong nháy mắt khóa chặt điểm yếu của , một đòn đánh trúng ngay.
Không do âm khí vốn của Quỷ thành tạo thành, vì lý do nào khác, cảm thấy tà khí lưỡi d.a.o còn nặng hơn cả lệ quỷ.
Hai tên Quỷ Tu còn kịp rõ hai thì tử đạo tiêu, thể chính những lệ quỷ mà chúng triệu hồi nuốt chửng.
Tô Chước: "Ơ? Mạnh hơn mấy tên gặp chút xíu."
Hoàn Miểu: "Chắc là cá tôm nhảy từ trong tay trưởng lão ."
Càng nhiều Quỷ Tu tập trung tại chiến trường ở trung tâm Quỷ thành, linh quyết và đao quang kiếm ảnh xóa một vùng quỷ vụ, từ xa vô cùng chấn động.
Vài Quỷ Tu mặc hắc y đang giao chiến trung, trong lúc công thủ, dường như giữa bọn chúng một sự liên hệ vi diệu, chiến lực gia tăng.
Bọn chúng liều c.h.ế.t tuân lệnh vì trung thành, mà bởi phản bội còn kết cục đáng sợ hơn cả cái chết.
Trong tay Quỷ Tu, bỏ mạng hóa thành linh thể chỉ là khởi đầu của sự lợi dụng.
Ầm!
Dưới kiếm quang, màn sương đen đột nhiên đứt đoạn, một tên Quỷ Tu thét thảm một tiếng rơi xuống quỷ triều, trận hình đại loạn!
Vệ Quỷ vương cầm đầu trầm mặt xuống, ánh mắt đầy hung tợn: "Thỉnh Chân Hoàng!"
Chân Hoàng!
Nghe thấy danh xưng , ít Quỷ Tu ở đây vốn mất ý chí chiến đấu đều phấn chấn tinh thần.
Đối với bọn chúng, Chân Hoàng của Quỷ vực chỉ là sự chấn nhiếp, mà giờ đây còn là hy vọng để xoay chuyển cục diện.
Là đại năng thống lĩnh vô thế lực Quỷ Tu, chân của Chân Hoàng nay luôn như thần long thấy đầu thấy đuôi, chỉ cần một hóa cũng đủ khiến vô Quỷ Vương uy phong lẫm liệt bên ngoài khuất phục.