Thiếu Niên Của Tôi

Chương 10: Đi cùng anh xuống địa ngục



"……" Một đoạn tĩnh lặng.

Lúc này điều khiến chúng tôi lo lắng nhất—là Lục Thương có biết thân phận thật của Hạ Xương Húc hay không. Không giống tôi, Hạ Xương Húc là cảnh sát xuất hiện công khai trên trang web chính thức.

Trà Đá Dịch Quán

Cả hai chúng tôi đều không dám hành động thiếu suy nghĩ, cho đến khi Lục Thương đưa tay vén tóc tôi ra sau tai, rồi hỏi:

"Không định giới thiệu anh ta với tôi sao"

"…" Chúng tôi mới cùng lúc thở phào nhẹ nhõm. Hạ Xương Húc bước lên, đưa tấm danh thiếp giả của mình ra.

"Xin chào, tôi tên là Hà Dũng."

"Là bạn học đại học của… Trần Vãn Vãn."

"……"

Lục Thương vẫn vòng tay ôm eo tôi, nhưng không nhận lấy danh thiếp. Anh như cố ý khiến bầu không khí trở nên lúng túng, để làm khó Hạ Xương Húc.

"A ha ha, Trần Vãn Vãn, đây là bạn trai cậu hả?"

"Tớ đi trước nhé, để hôm khác nói chuyện tiếp!"

Hạ Xương Húc gãi đầu, trốn lẹ hơn ai hết.…Còn cố tình để lại cái “danh hiệu bạn trai” trên người Lục Thương.

Cửa đóng lại, rơi vào tĩnh lặng. Tôi ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, hỏi gấp:

"Sao anh biết được nhà tôi ở đâu?"

"Tôi chưa bao giờ nói cho anh biết mà?"

"Có phải anh dùng thủ đoạn phi pháp gì không…"

Lời tôi bị anh cắt ngang, anh day day ấn đường, nói:

"Đợi đã."

……

"Cái gì?" Tôi hoàn toàn không hiểu anh đang nghĩ gì.

Sau đó—gương mặt tuấn tú của anh bỗng phóng to ngay trước mắt.

Tôi hoàn toàn không kịp phản ứng, bị anh cưỡng hôn.

Nụ hôn của anh không hề thô bạo, ngược lại còn mang chút dịu dàng dè dặt. Nhưng mà…

Anh đang làm cái gì thế?????????

Tôi ngửi thấy một chút mùi rượu trong hơi thở anh. Anh uống rượu à???

Tôi đẩy anh ra, anh lại nghiêng người tựa vào tôi, vành tai đỏ ửng—quả nhiên là say rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cả người anh mềm nhũn ngả xuống ghế sofa bị tôi đẩy ra. Tôi ngồi đối diện anh, giơ một ngón tay lên trước mặt lắc lắc.

"Đây là mấy?"

Anh chỉ cười nhìn tôi.

"…"

Tôi thở dài, nghiêm túc nhìn anh, rồi hỏi từng chữ:

"Những thứ anh có bây giờ… có phải đều đạt được bằng con đường chính đáng không?"

"...."

"...."

Gió ngoài cửa sổ lay động rèm cửa. Người đàn ông vẫn chỉ im lặng nhìn tôi.

Một lúc lâu sau, anh ngoắc tay với tôi. Hình như anh nói gì đó, tôi nghe không rõ.

Tôi phải nghiêng người lại gần, hy vọng anh lặp lại lần nữa.

Hơi thở ấm nóng vang lên bên tai—là tiếng cười nhẹ của anh.

Rồi bất ngờ ôm eo tôi lại gần.

Tiếp đó… Cảm giác ướt nóng, xa lạ chợt lan ra khắp người tôi từ vành tai.

Anh… anh… liếm… tai tôi.

……

Trong một khoảnh khắc, đầu óc tôi như trống rỗng, chẳng thể suy nghĩ được gì. Tôi lập tức giật người ra, giữ khoảng cách với anh.

Thế nhưng anh lại nghiêng đầu nhìn tôi đầy thích thú.

Tôi thậm chí không biết đầu óc anh còn tỉnh táo không nữa!!!

Cảm giác như bị đánh mất vũ khí, tôi bỏ chạy như bay.

Chạy về phòng mình, khóa cửa lại.

Lúc này, màn hình điện thoại sáng lên.

Tôi cúi đầu nhìn vào hộp thư đến, hai tin nhắn mới hiện lên.

Từ Hạ Xương Húc.

"Nếu mọi chuyện bắt đầu từ cô."

"Thì dù có là địa ngục… cô cũng phải cùng cậu ta đi đến cùng."

- Trà Đá Dịch Quán -


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com